Hiếm hoi mới có cơ hội cùng bát gia thưởng hoa thưởng cảnh, chỉ mong thời gian trôi chậm một chút, ngày hôm nay có thể kéo dài thêm mười mấy canh giờ thì tốt biết mấy.
“Ngươi ở Phó phủ chịu không ít uỷ khuất rồi đi? Mi Cát mỗi lần gửi tin đều nói ngươi bị chính phòng nhị phòng ức hiếp, đến cả đám công tử vô dụng kia cũng dám khi dễ ngươi.”
“Cũng không phải bọn họ ức hiếp mà là đố kị ta được bát lang sủng ái, tam công tử vì muốn có thêm chút tiền tài mới hành động như vậy, ta vẫn có thể lý giải được.”
“Tuy nói như thế nhưng phải dạy dỗ bọn chúng không được phép tái phạm nữa.” Đông Phương Tầm Tuyết nghĩ ngợi một lúc rồi lớn tiếng gọi: “Tiểu Tư Phúc ngươi đi chuẩn bị xe ngựa, bản vương muốn đến Khang Ninh Công phủ một chuyến.”
“Ây, không cần mà, chỉ chút chuyện nhỏ bát lang cần gì phải nhọc lòng đi gặp đại nhân?”
“Nhân nhượng giữ hoà khí là tốt nhưng không thể cứ cắn răng nhẫn nhịn mãi, người của ta ai cũng không được phép ức hiếp.”
Phó Tuyệt Ca tâm như được rót mật, vui vẻ cùng bát gia ngắm hoa chờ xe ngựa. Lát sau Tiểu Tư Phúc quay lại báo xe ngựa đã an bài xong, các nàng có thể lập tức đến Khang Ninh phủ.
“Sẵn thăm tứ nương tử, ăn một bữa cơm đoàn viên cũng tốt.”
“Hảo ni.”
Theo bát gia lên xe ngựa đến Phó phủ tìm lão Công tước và Đại nương tử nói chuyện, mặc dù không biết bát gia muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113010/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.