Nửa năm mới có dịp gặp lại Phó Tuyệt Ca không thể không lo lắng, dành cả buổi sáng trang điểm ăn mặc đẹp đẽ, không muốn bát gia nhìn thấy dáng vẻ bệnh tật của nàng mà nảy sinh chán ghét. Khí trời lạnh lẽo ăn mặc không nên quá phong phanh nhưng vì muốn bát gia yêu thích Phó Tuyệt Ca chấp nhận mặc vải cánh ve mỏng, khoác áo choàng thiển phấn hồng nhẹ nhàng phiêu dật.
A Xán đặt lược gỗ xuống bàn phát sinh tiếng cạch nho nhỏ, nửa đùa nửa thật cười nói: “Lệnh ái xinh đẹp quý phái, bát gia trông thấy nhất định rất thích.”
“Ngươi cả ngày trêu ta còn thấy chưa đủ sao?” Phó Tuyệt Ca nghiêng đầu trái phải quan sát búi tóc được A Xán búi gọn, đầy mặt vui vẻ phân phó nàng: “Ngươi đi xem thức ăn chuẩn bị xong chưa, nhớ phải giữ thức ăn luôn nóng.”
“Nô tỳ lập tức đi xem.”
Vừa bước ra cửa liền đụng ngay bát gia đang bước vào, A Xán trước kinh ngạc sau liền vội vã quỳ xuống hành lễ: “Triết Thân vương điện hạ vạn phúc kim an.”
“Đứng dậy đi.”
Phó Tuyệt Ca nghe động đứng lên xem thử, trông thấy bát gia liền vui vẻ bước đến: “Ngài về rồi, chuyện của Hoàng hậu nương nương giải quyết ổn thoả chứ?”
“Đúng như ngươi dự đoán, phụ hoàng nói sẽ cùng đại thần bàn bạc lại chuyện của Hoàng hậu nương nương.”
“Vậy thì tốt, Hoàng thượng nhất định sẽ niệm tình xưa tha cho Hoàng hậu nương nương một ngựa. Cùng lắm là phạt nàng cấm túc trong Dực Khôn Cung vài năm, đợi mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113008/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.