Ngày hôm sau Tiêu Dạ Nguyệt dậy rất sớm, cậu còn không kịp xỏ dép đã chạy vôi đến phòng của thú cưng. Lúc nhìn thấy cục bông mềm nằm trong căn nhà gỗ nhỏ cậu đã rất vui, vội vàng mà ôm nó ra ngoài nâng lên tay đùa nghịch. Những chỉ sau đó một phút nụ cười của cậu đã tắt.
Cậu đặt con chuột trở lại lồng rồi ngồi bệt xuống đất khóc nức nở.
Tống Cảnh Nghi cầm theo dép của cậu đi đến ôm cậu lên, "Tiểu Bạch không phải đã trở về rồi sao? Sao lại khóc? Bé con vui quá sao?"
Tiên sinh ngẩng cổ lên khóc to hơn, "Tin xưng nói dối. Hu hu hu...."
Tống Cảnh Nghi trong lòng đánh hoảng một tiếng, "Anh nói dối em cái gì chứ? Không phải Tiểu Bạch đang nằm trong kia sao?"
Tiêu Dạ Nguyệt đấm đấm lên ngực Tống Cảnh Nghi, "Đó không phải Tiểu Bạch. Tiên sinh nói dối. Tiểu Bạch.....huhu... Tiểu Bạch đi mất rồi."
Tống Cảnh Nghi không nghĩ là cậu lại nhận ra đây không phải Tiểu Bạch. Hai con nhìn giống nhau như đúc, hắn đã soi đến từng cộng lông rồi. Là hắn đã đánh giá quá thấp tình càm của cậu dành cho con vật nhỏ này rồi sao?
Tiêu Dạ Nguyệt đau buồn khóc nấc lên, nước mắt nước mũi tèm lem thi nhau chảy ra.
Tống Cảnh Nghi xỏ dép vào cho cậu ôm cậu lên, một tay kia ôm lấy chú chuột lên lòng bàn tay đứa đến trước mặt cậu.
"Dạ Dạ, em nhìn xem, đây quả thật không phải Tiểu Bạch, nhưng là anh em sinh đôi của Tiểu Bạch đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sung-tra-nam-hoa-the-no/2533481/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.