Edit & Beta: Hoa Cúc
Tần Minh khẽ gật đầu đối với Cố Viêm, mở miệng “Chuyện của Cố Minh lần này, tôi thật xin lỗi.”
“Đây là sự lựa chọn của Cố Minh, anh không cần phải để ở trong lòng…”
Cố Viêm nói còn chưa nói xong, thì một quả táo đã bay về phía Cố Viêm “Cố Viêm hỗn đản, giám mặc kệ sống chết của bản thiếu gia! Cái gì gọi là không cần để ở trong lòng. A a a, lão tử muốn đập chết cậu.”
Cố Viêm không chút để ý tiếp được quả táo Cố Minh ném tới, tùy tay xoay xoay, “Lần này anh bị thương mà còn có sức sống hơn ngày bình thường nhỉ.”
Cố Minh lại bật người nằm trở về, phiêu mắt liếc Tần Minh một cái, “Ai u, A Minh, tôi cảm thấy toàn thân tôi đều đau quá a.”
Tần Minh “…”
Chỉ có Cố Viêm cười giống như cáo già.
Tần Minh đến gần giường bệnh, đem cháo thịt nạc trứng muối vừa mua đặt lên một bên bàn, mở miệng “Bây giờ đã có sức ngồi dậy ăn cháo chưa?”
Cố Minh tinh thần mười phần nằm trên giường bệnh —— giả chết “Không có ” Ngụ ý chính là mau tới cho tôi ăn đi, mau tới cho tôi ăn đi, be be ha ha.
Tần Minh ảm đạm cười, săn sóc nói “Vậy chờ cậu nghỉ ngơi có sức tức giận, rồi ăn cũng được.”
Cố Minh “…” Anh ta sao lại không biết Tần Minh và Cố Viêm vậy mà cùng một thuộc tính nhỉ.
Tần Minh suy nghĩ trong nháy mắt, có chút mơ hồ. Sao anh lại không biết ý tứ trong lời nói của Cố Minh. Cố Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-sieu-sao-la-thu-tieu-thu-la-sieu-sao/1284460/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.