Kết quả phân tổ rất nhanh đã có, Phỉ Vô Thuật hạng nhất, tự nhiên cùng hai mươi người đứng đầu gồm Adolf tổ thành cái gọi là nhóm A, đây cũng là cấp lớp của năm học này. Đương nhiên, rất đáng tiếc, tổ của họ từ lúc bắt đầu, đã không có chút không khí hài hòa nào.
Sau khi giáo quan Văn tuyên bố kết thúc phân tổ, cũng là lúc tiết học kết thúc.
Phỉ Vô Thuật và Adolf câu vai bá cổ đi giải quyết cơm tối, trở về ký túc xá.
Sau khi về ký túc xá, đại khái tắm qua, Phỉ Vô Thuật lên giường nằm.
Adolf quái dị nhìn y: “Ngủ sớm vậy hả?”
Chỉ chỉ máy dẫn tinh thần trên đầu giường, Phỉ Vô Thuật hàm hồ nói: “Chơi trò chơi.”
Adolf phản ứng lại: “Mẹ nó! Đây chính là trò chơi Tân Đại Lục OL?”
Phỉ Vô Thuật gật đầu.
“Kẻ có tiền vạn ác!” Adolf khinh bỉ trừng Phỉ Vô Thuật, “Ông nhỏ dãi trò chơi này rất lâu rồi, vẫn chưa thể lấy tới tay!”
“Chưa lấy tới tay tốt nhất.” Phỉ Vô Thuật nhún vai, thật lòng nói, “Cậu nên cảm thấy hạnh phúc vì sự vô tri của mình.”
Loại chuyện trò chơi là hiện thực, một khi biết rồi, áp lực và trách nhiệm tự nhiên cũng tới.
Adolf đương nhiên không hiểu ý nghĩa ngoài lời của Phỉ Vô Thuật, hắn mò ra hải liên na giấu trên giường, vẫy vẫy với Phỉ Vô Thuật: “Hê, cái này của ông hứng thú hơn trò chơi của cậu nhiều!”
Phỉ Vô Thuật trợn trắng mắt nhìn hắn, cười không mang ý tốt: “Đừng bị người khác bắt được, nghe nói kết cục bị phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-phi-quan/1356061/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.