Hạ Ảnh lạnh lùng hướng về phía người đang quỳ trên mặt đất mà quátlớn “To gan, điêu phụ ngu dốt ở đâu lại dám cản xe ngựa của quận chúa.Quận Chúa nhà ta nhân từ nên không có giết người vô tội, nhưng nếu ngươi không thức thời thì cũng đừng trách ta độc ác.”
Mọi người đổ mồ hôi mạnh, đánh người ta mạnh như vậy, nếu còn ra tayđộc ác thì đoán chừng đã phơi thây nơi hoang dã rồi. Chẳng qua cũng từcâu này có thể biết được đây là một nha hoàn chứ không phải là quậnchúa. Cũng đúng, Quận Chúa có thân phận quý trọng thì sao có thể tùytiện ra ngoài cho người ta nhìn ngắm được.
Thích Lệ Nương khóc tới vô cùng bi thương : “Ta không muốn mạo phạmQuận chúa, ta chỉ muốn được hỏi rõ ràng, rốt cục là đã có chuyện gì xảyra ? Rốt cục là đã có chuyện gì xảy ra, tại sao Lục Lang trở về kinhthành một chuyến thì tất cả đều thay đổi, lại thành trượng phu của quậnchúa, vậy thì ta là gì?”
Hạ Ảnh giận dữ quát to : “Thấy ngươi có mặc một thân váy đỏ, liệungươi có qua cưới hỏi đàng hoàng, báo cho thân tộc, vào trong tổ miếuhay không, trên tay ngươi có hôn thư hay không?” Phía sau mới là trọngđiểm. Nếu là có hôn thư, cũng có sự bảo đảm của luật pháp.
Thích Lệ Nương liền vội vàng nói “Có báo cho thân tộc, cũng có cướihoi đàng hoàng. Tin tức ta và hắn thành thân hai mươi vạn tướng sĩ biênquan cũng đều biết.”
Ôn Uyển lắc đầu nở nụ cười, nữ nhân này thật sự là ngu ngốc, có người nào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295802/quyen-6-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.