Edit: Gà
Beta: Tiểu TuyềnBạch Thế Niên trừng mắt với Hạ Dao vừa xuống xe ngựa, rồi leo lên xe. Lại nói tiếp, điều này thật đúng là uất ức.
Thái độ của Ôn Uyển rất tốt, vừa thấy Bạch Thế Niên là vội vàng xinlỗi ngay: “Chúng ta là vợ chồng, không nên có chuyện giấu diếm chàng.Nhưng mà Hạ Dao nàng. . . . . .”
Bạch Thế Niên tỏ vẻ không để ý: “Không sao, nàng đừng nghĩ nhiều, takhông có bụng dạ hẹp hòi như vậy đâu.” Trong lòng không thoải mái làchắc chắn. Nhưng bên cạnh đó, hắn cũng rất vui mừng. Ít nhất Hạ Dao chỉtrung thành với một mình Ôn Uyển.
Dĩ nhiên, trong lòng Bạch Thế Niên cũng rõ ràng, chuyện của hắn chỉcần Ôn Uyển muốn biết là có thể biết được. Bởi vì Ôn Uyển có thể hỏi đến chuyện quân quốc đại sự, nhưng rất nhiều chuyện của Ôn Uyển hắn tốtnhất là không nên hỏi tới (ngươi có hỏi tới cũng không hiểu ). Thời gian chỉ còn lại có vài ngày, Bạch Thế Niên không muốn vì mấy chuyện lặt vặt này mà thấy vướng mắc. Tự tìm phiền não.
Ôn Uyển thì lo lắng Bạch Thế Niên bởi vì chuyện vừa rồi mà trong lòng không thoải mái, nhưng chuyện mà trong lòng nàng đang nghi ngờ, hiệntại lại không thể nói với Bạch Thế Niên. Nếu như Thích Lệ Nương thật sựlà gian tế, phần sau nhất định là rất rắc rối phức tạp. Bây giờ nói choBạch Thế Niên biết, nhất định sẽ đả thảo kinh xà. Ôn Uyển dừng một chútmới nói: “Mới vừa rồi Hạ Dao nói cho ta biết, Thích Lệ Nương đã trở lạikinh thành. Tối hôm qua tới nơi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295801/quyen-6-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.