Edit: Tuyết YBeta: Tiểu TuyềnÔn Uyển khẽ cười khoát khoát tay, hạ bút viết vài nét. Ý bảo chỉ làchuyện nhỏ, nên có ý không dám để cho Ông ngoại Hoàng Đế lo lắng. Mặc dù trên mặt nhìn rất bình thản, nhưng Hoàng Đế lại nhìn ra Ôn Uyển vẫn lộvẻ sợ hãi vô cùng.
Trong lòng Hoàng Đế tràn ra sự thương tiếc nhè nhẹ. Vuốt đầu nhỏ củaÔn Uyển “Hôm qua ông ngoại nói nặng lời, là ông ngoại giận chó đánh mèo, cháu vẫn luôn là đứa bé tốt. Chuyện này không liên quan đến cháu, sẽkhông có chuyện như thế này xảy ra nữa đâu.”
Ôn Uyển suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng lắc đầu: “Ông ngoại, là cháukhông hiểu chuyện, làm hại ông ngoại tức giận. Cháu biết, ngày hôm quaông ngoại rất đau lòng, vì cậu Ninh Vương làm ông ngoại rất đau lòng.Nhưng mà, ông ngoại, cháu thật sự cảm thấy không nên như vậy. Ông ngoạiHoàng Đế, cháu biết ông rất đau lòng và cũng rất khổ sở, nhưng Ôn Uyểnvẫn muốn nhiều chuyện một câu, chuyện này vẫn phải điều tra lại nghiêmtúc. Có lẽ cậu Ninh Vương thật sự bị oan uổng, thật đấy ạ. Cháu khôngtin cậu Ninh Vương sẽ làm ra chuyện như vậy. Cậu Ninh Vương là con ruộtcủa ông ngoại ngài, cháu tin cậu Ninh Vương tuyệt đối sẽ không làmchuyện đại nghịch bất đạo như vậy, ông ngoại Hoàng Đế, Uyển Nhi tin cậuNinh Vương sẽ không làm thế đâu. Ông ngoại Hoàng Đế, ông cũng phải tintưởng cậu Ninh Vương.”
“Nha đầu ngốc, thật là một nha đầu ngốc. Cháu cho rằng tất cả mọingười đều giống cháu không muốn cái gì, không cần cái gì cả sao? Nếu như tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-on-uyen/1295410/quyen-4-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.