“Hả?!” Thẩm Lăng Vân vừa trở về giường nằm xuống, đã nhảy bắn lên, đương nhiên giây tiếp theo là ôm lưng ôm eo đau hít khí nửa ngày, một bên nhanh chóng luống cuống mặc ngoại y, một bên đáp: “À à, Lạc Dực… đợi một lát đi…”
Tứ đại danh bộ rốt cuộc có địa vị cao cỡ nào, có lẽ hiện tại y vẫn chưa hiểu lắm, nhưng là một bổ đầu hưởng vinh dự cao nhất, cũng tương đương với thám tử của thế giới hiện đại, mũi của Lạc Dực tinh cỡ nào, chỉ cần đoán cũng đoán ra được… không mở cửa tuyệt đối không thể thoát!
“Qua đây… qua đây…”
Hỗn loạn mặc y phục, thậm chí rụt rè chột dạ phủ chăn lên nệm giường đã được thay mới, lúc này mới vội vàng đi mở cửa… chỉ đáng tiếc, Thẩm Lăng Vân vẫn còn quên một chi tiết quan trọng__
“Lạc Dực, sao huynh lại tới? Trên thư của Minh Liệt nói… không phải qua hai ba ngày nữa sao…”
Mà nam nhân ngoài cửa, với trái tim cứng như đá, mỗi lần nhìn thấy người này, sẽ mềm đi… từ nhỏ tới lớn, chỉ có điểm này, là chưa từng thay đổi__
“À, huynh lo lắng đệ không thể quản được tiểu vương gia tùy tính, sợ ngài ấy chạy, cho nên muốn tới trước để tam vương gia yên tâm hơn, suốt đêm dùng khinh công phi tới…”
Vì muốn sớm gặp được người trong lòng, cho dù chỉ cách vài ngày, cũng đáng để hắn tốn hết sức lực liều mạng đi nhanh…
“Xem huynh nói vậy… đệ ngay cả chút bản lĩnh thế cũng không có sao?”
Thẩm Lăng Vân đối với cách nói này, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754358/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.