Nhưng mà, tuy Thẩm Lăng Vân một mình nằm trong phòng, trong một thoáng còn chưa nghĩ ra mình lúc này rốt cuộc có tâm tình kỳ quái nào, nhưng thấp thỏm là nhất định, thấp thỏm khiến y không ngủ được… nhưng y lại không phải thiếu nữ mới động xuân tâm, chuyện tối qua tuy khiến mặt đỏ tim đập, khiến y không thể bình tĩnh, nhưng không tới mức vì thế mà ăn không ngon, ngủ không yên… dù sao so với lần đầu tiên ở kiếp trước, tính chất tối qua khác nhiều.
Y chính là không ngủ được… sau đó, giống như bỗng nhiên có thêm giác quan thứ sáu, không biết tại sao, nhìn căn phòng trống rỗng, tâm hoảng hốt, tựa hồ có dự cảm không tốt lắm muốn từ trong đầu trào ra…
Bồ câu đưa thư, lúc chỉ có mình y trên giường, khi y gian nan không nhịn được trở tới trở lui, bay tới.
Thẩm Lăng Vân vốn đã eo đau lưng mỏi, toàn thân đều sắp bị tên khốn nào đó giày vò rã ra, căn bản không muốn xuống giường… nhưng trước khi Triển Phi Dương đi, nói là lúc này thân thể y yếu, sợ y trúng gió, cho nên đóng kín tất cả cửa sổ… vì vậy, bồ câu không vào được, cố chấp đứng trên bệ cửa sổ gõ ‘cộc cộc’ không ngừng, ồn tới mức đầu y cũng muốn nứt ra, chỉ đành lảo đảo đứng lên…
Vừa mở cửa sổ, còn không quên nghiến răng nghiến lợi nhẹ giọng lầm bầm__ “Khốn kiếp! Tiểu gia là không cẩn thận bị áp… chứ không phải ở cữ! Cũng chẳng phải nổi sảy phải tránh gió…”
Nhưng mà, đợi khi tờ giấy trong vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-oan-gia-ngo-hep/754357/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.