“Cẩn thận một chút.” Tả Thiệu Khanh hổn hển quát.
Hồ này không tính rất lớn, nhưng khinh công bình thường tuyệt đối không thể nào đến giữa hồ, Tả Thiệu Khanh trơ mắt nhìn Lục Tranh giẫm lên mặt nước nhảy đến trên tán cây.
Lục Tranh ở trên nhánh cây to chắc đứng vững, cúi đầu tìm kiếm thứ ánh sáng màu đỏ vừa hiện ra.
Nói đến cũng kì lạ, xa xa có thể nhìn thấy nó lấp lánh, nhìn gần nhưng một chút ánh sáng cũng không có.
Tả Thiệu Khanh giống như phát giác khác thường này, hướng Lục Tranh hô: “Sang bên trái một chút, dưới bên trái chừng một mét.”
Lục Tranh chậm rãi di chuyển, quả thật ở giữa lá cây phát hiện trái cây màu đỏ, hơn nữa hắn cẩn thận quan sát một phen, phát hiện cả cây vậy mà chỉ có một quả đỏ như vậy.
Lẽ nào là hết mùa rồi? Lục Tranh cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị trước hái trở về lại tiếp tục nghiên cứu.
Lúc hắn đưa tay chuẩn bị hái xuống trái cây kia, mặt hồ tĩnh lặng bỗng nhiên cuồn cuồn, cột nước cao hơn một trượng chầm chậm dâng lên.
Dưới ánh trăng, một sinh vật toàn thân bao phủ vảy cá màu xanh lá cây từ trong cột nước xông ra, tim Tả Thiệu Khanh đều nhấc lên tới cổ họng, dùng sức quát: “Lục Tranh, mau trở về.”
Sinh vật giống rắn nhưng không phải rắn kia há miệng lộ ra hàng răng nanh nho nhỏ, lưỡi thật dài phun ra về phía Lục Tranh.
Lục Tranh mắt thấy như vậy, một tay túm quả đỏ kia, chân dùng sức giẫm mạnh, thân hình giương cao, tránh khỏi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754882/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.