Giữa hè, bão trên biển dần giảm bớt, khu vực vùng duyên hải lại nghênh đón thời kì ra khơi cao điểm, từng thương hội đều chiêu mộ nhân thủ, mang theo số lượng thương phẩm bản thổ thông thường xuất phát.
Tả Uẩn Dương lần này dốc hết tất cả nhân thủ của cửa hàng, tự mình dẫn đội, lấy ra mười mấy chiếc thuyền xuất phát ra khơi, mà phương hướng vận chuyển của ông, chính là một quốc đảo cách nước Hỏa La gần nhất.
Sau khi các đại thương hội chia nhau ra khơi, trụ sở thủy sư các nơi cũng đồng loạt triệu tập nhân thủ, dán cờ hiệu tuần biển lần lượt rời khỏi bến cảng, hơn nữa phương hướng đi mỗi nơi không giống nhau.
Sau khi thuyền đi ba ngày, thủy sư các nơi ở một hòn đảo hải ngoại thuận lợi tập hợp, hòn đảo này là một trong các đảo hải tặc Lục Tranh lúc đầu đánh hạ, cũng là một hòn đảo đóng quân kín đáo nhất.
Tả Thiệu Khanh khoác áo tơi da đứng ở đầu thuyền, gió biển thổi mạnh tóc y bay tán loạn, y dựng kính viễn vọng nhìn về phía bắc, đã qua thời gian nửa chén trà bỗng nhiên nói: “Đến rồi.”
Xa xa năm chiếc thuyền lớn đang nhanh chóng đến gần, treo phía trên chính là cờ xí thủy sư Đại Ương, chỉ là binh sĩ bên trên nhưng phần lớn cũng không phải người Đại Ương.
“Không ngờ đến Bắc Địch vương vậy mà dễ nói chuyện như thế, 3000 người nói mượn thì mượn, cũng không sợ mượn không trả, ha ha…” Năm chiếc thuyền này chở chính là người Lục Tranh từ đồng minh Bắc Địch “mượn” đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhat-pham-phu-nhan/754881/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.