Cố Trầm và Hoắc Minh Chương đứng đối mặt trên đường phạt bóng trong sân bóng rổ cạnh sân thể dục. Hoắc Minh Chương cười hì hì thể hiện động tác nhồi bóng qua háng, một tay bắt bóng rồi ném ngược về phía sau, quả bóng vạch một đường cung trên không rồi vững vàng xoay đều trên đầu ngón tay anh ta.
“Đừng kêu tôi bắt nạt cậu đấy. Hay là cậu lên trước đi.”
Cố Trầm không chút cảm xúc: “Nói nhảm ít thôi.”
Hoắc Minh Chương nhướng mày, đột nhiên dẫn bóng xông lên, lúc xông đến trước mặt Cố Trầm liền nhanh như chớp thực hiện động tác giả đánh lừa Cố Trầm rồi sải hai bước dài đến dưới rổ, bật nhảy, lên rổ. Cổ tay dùng sức đập, chỉ nghe “bịch” một tiếng, bóng đã bị đập mạnh vào rổ, khiến giá treo rổ cũng khẽ rung lên theo.
Đám nam sinh nữ sinh đứng vây xem bên cạnh lập tức hét ầm lên.
Hoắc Minh Chương buông tay, vững vàng tiếp đất rồi xoay người nhếch miệng cười đắc ý với Cố Trầm, chỉ thấy Cố Trầm vẫn yên lặng đứng im tại chỗ không nhúc nhích, cũng không phải không nhúc nhích, cậu đã xoay người lại rồi.
“Giả chết cũng không hay lắm nhỉ?” Hoắc Minh Chương nhặt bóng lên, cảm thấy hơi cụt hứng. Mới nãy anh ta đã ra sức thể hiện mình, kết quả là đối thủ Cố Trầm lại tỏ ra ổn trọng hơn cả khán giả vây xem xung quanh, khiến Hoắc Minh Chương nhất thời dâng lên cảm giác như liếc mắt đưa tình với kẻ mù, vô cùng cạn lời.
“Tiêu cực biếng nhác cũng vô dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2446960/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.