Lúc Cố Trầm về đến trường học thì đã là mười rưỡi tối.
Trong phòng ngủ chỉ có mình Cố Tú ngồi cạnh bàn học lặng lẽ rơi lệ. Thấy Cố Trầm về tới, Cố Tú lập tức đứng lên, ấm ức mách: “Anh, cuối cùng anh cũng về. Em trai anh bị người ta bắt nạt sắp chết rồi đây.”
Lúc này Cố Trầm mới nhìn thấy vết bàn tay rõ ràng trên mặt Cố Tú: “Mặt em sao thế?”
“Học sinh mà em nhận dạy thêm tại nhà đánh đấy...” Cố Tú khịt mũi: “Lúc em phụ đạo bài tập thì con bé chẳng chịu nghe lấy một câu. Em nói câu nào con bé cãi lại câu ấy. Em ngồi một bên giảng bài, con bé cầm di động chơi game. Em vất vả chuẩn bị giáo án nguyên một tuần nhằm vào nhược điểm của con bé, muốn giúp con bé nâng cao thành tích. Kết quả con bé chẳng hiểu tấm lòng của em thì thôi, lại còn khinh bỉ em. Nói sinh viên đại học A cũng chỉ tới trình độ ấy thôi. Nói em không thể làm con bé tập trung nghe giảng đều do khả năng của em không đủ, còn xé mất tập giáo án em vất vả chuẩn bị nữa... Con bé không buồn tôn trọng thành quả lao động của em gì cả. Em khuyên nó học tập nghiêm chỉnh, ít nhất phải chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình. Vậy mà nó còn tát em.”
Cố Tú nói đến đây, mang dáng vẻ vô cùng tủi thân nhìn Cố Trầm: “Anh, anh nói xem, tại sao bọn trẻ con nhà có tiền đều như vậy chứ? Chẳng biết tôn trọng người khác gì cả!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2446907/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.