Triệu Thự nói: “Trời đông giá rét thế này, cậu đứng bên đường nói chuyện với mới mấy ông lão bà lão. Còn chẳng bằng tới nhà bà nội tôi nói chuyện với ông bà nội tôi còn hơn.”
“Tôi nói cậu nghe, mấy chục năm trước nhà chúng tôi ở đây. Chẳng qua sau này phá dỡ, thêm cả chuyện làm ăn của ba tôi cũng không tệ, nên mới chuyển tới khu phía đông thành phố. Nhưng ông bà nội tôi không quen sống trong các tòa nhà cao tầng, sau này vẫn mua một ngôi nhà tứ hợp viện trong phố Dương Ba Vĩ để ở. Nghỉ hè nghỉ đông tôi thường hay về. Bà nội tôi xào mì tương ngon lắm luôn.”
“Tiếc rằng bây giờ đã là mùa đông rồi, xào mì tương thì không thích hợp lắm.” Triệu Thự tiếc nuối lắc đầu, vô thức kéo Cố Trầm lên xe, lái thẳng tới phố Dương Ba Vĩ.
Phố Dương Ba Vĩ nằm ở phía tây của khu phía tây thành phố, cách miếu Phu Tử khoảng hai trạm. Con hẻm quá hẹp, xe SUV của Triệu Thự không thể lái được vào. Triệu Thự dừng xe ở con phố đối diện, dẫn Cố Trầm đi vào trong con ngõ.
Giữa mùa đông thời tiết vô cùng lạnh giá. Những phiến đá xanh được phủ một lớp băng, bên trên còn phủ một lớp tuyết mỏng, đi đường rất trơn trượt. Chân Triệu Thự dùng sức, lướt một đoạn trên mặt băng. Ngoái đầu lại nhìn Cố Trầm: “Cậu biết đi không?”
Cố Trầm: “...”
Triệu Thự cũng cảm thấy bản thân đột nhiên trẻ con như vậy thì có chút kỳ quặc. Bèn cười cười nói: “Ý của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2444152/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.