Khi Cố Trầm nhận được cuộc gọi từ Chung Ly Toại, đột nhiên lại thấy chột dạ trong lòng.
“Chúc mừng.”
“Xin lỗi anh!”
Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng hai người vang lên gần như cùng lúc với nhau. Cố Trầm hơi dừng lại, rồi mở miệng: “Gần đây tôi bận quá, cho nên…”
“Không sao đâu.” Không đợi Cố Trầm nói xong, Chung Ly Toại đã cười ngắt lời cậu: “Tôi hiểu mà. Tôi cũng đã xem tin tức liên quan đến Nhà máy đồ hộp Hương Sơn trên mạng rồi. Trong khoảng thời gian này chắc là em rất vất vả nhỉ.”
Hơi thở Cố Trầm hơi nghẹn lại, tay nắm điện thoại của cậu hơi dùng sức, trầm giọng đáp: “Cũng vẫn tốt.”
“Tối nay em có rảnh không?” Chung Ly Toại hỏi: “Tôi muốn mời em đi ăn tối, nhân tiện chúc mừng em luôn.”
“Có!” Cố Trầm nói. Cậu nhìn thoáng qua danh sách việc cần làm trên bàn. Thật ra, Cố Trầm vẫn còn một bài luận tám trăm chữ về “Mỹ học phương Tây” còn chưa viết và rất nhiều tài liệu chưa đọc. Lại còn có cả một đống lớn số liệu chưa kịp sửa sang lại, thậm chí còn chưa làm rất nhiều bài tập của môn Java.
Nhưng Cố Trầm không muốn từ chối Chung Ly Toại: “Sáu rưỡi tối nay anh đến cổng trường đón tôi nhé.”
Chung Ly Toại cười nói: “Được.”
Cúp điện thoại, Cố Trầm nhìn bài tiểu luận về “Mỹ học phương Tây” mình làm mãi mới viết được hai trăm sáu mươi chữ, thở dài một hơi. Đang định tiếp tục thì chuông điện thoại lại vang lên.
Cố Trầm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443668/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.