Từ văn phòng giáo sư Hình đi ra, Cố Trầm nhìn lướt qua đồng hồ, chỉ còn chưa đầy nửa giờ nữa là lên lớp.
Lúc này thì hơi lở dở, làm chuyện gì cũng không đủ thời gian. Cố Trầm suy nghĩ một lúc, đeo cặp sách trên lưng rồi đi thẳng vào lớp, vừa gặm nhấm tài liệu vừa chờ lên lớp.
Buổi học chiều nay là “Đại số tuyến tính”. Vẫn còn mười phút trước khi lên lớp, mọi người đã lục tục vào lớp rồi.
Cố Trầm im lặng xem tài liệu, đột nhiên cảm thấy trước mắt mình tối sầm. Cố Trầm nhìn lên, thấy Lăng Tú đang đứng trước mặt mình với vẻ mặt sa sầm.
Cố Trầm nhíu mày. Sống đến hai đời, cậu chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Lăng Tú.
“Cẩn thận đừng làm sụp đổ hình tượng.” Cố Trầm chậm rãi nhắc nhở.
Dường như tinh thần oán giận Hoắc Minh Chương vẫn chưa hết, thái độ của Cố Trầm rõ ràng hơi phóng túng hơn.
Trình Dật đang ngồi bên cạnh ngạc nhiên nhìn sang, sao cậu ta lại cảm thấy hôm nay đại thần có ý chí chiến đấu rất sôi sục nhỉ?
Vẻ mặt của Lăng Tú càng trở nên khó coi hơn khi nghe thấy lời chế giễu của Cố Trầm: “Anh rất đắc ý đúng không?”
Cố Trầm hơi suy tư, không biết Lăng Tú đang ám chỉ cái nào.
“Cuối cùng tôi cũng biết tại sao Minh Chương lại đối xử với tôi như vậy rồi!” Lăng Tú nhìn Cố Trầm, vẻ mặt tràn đầy oán giận: “Anh ấy chia tay với tôi chắc chắn là vì anh.”
Cố Trầm: “?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443631/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.