“Tôi luôn cảm thấy cái người Hồng Uẩn này làm cho tôi có chút không thoải mái.”
Sau cuộc gặp, Trình Dật và Cố Trầm trở lại khuôn viên trường. Khi chỉ còn lại hai người, Trình Dật lấy tay gãi gáy, miêu tả rất thẳng thắn cảm xúc của mình về đối tác mới.
“Sao thế?” Cố Trầm nhướng mày cười hỏi: “Không thoải mái ở chỗ nào?
“Tôi nói vậy cũng không được.” Trình Dật dừng lại, tìm kiếm vơ vét hết từ vựng trong bụng, cố gắng hết sức để miêu tả cảm nhận của mình về Hồng Uẩn: “Tóm lại tôi cảm thấy lòng dạ người này quá sâu, hơi tính toán.”
Lời còn chưa dứt, Trình Dật cảm thấy hành động đánh giá người vừa gặp của mình không được tốt lắm, nên liền nói thêm: “Đương nhiên đây chỉ là ý quan điểm cá nhân của tôi thôi, nói không chừng có lẽ là do tôi có thành kiến với anh ta.”
Cố Trầm mỉm cười: “Hồng Uẩn này quả thật có lòng dạ mưu tính mạnh mẽ, nhưng trước mắt xem ra vẫn đủ tư cách làm một đối tượng để hợp tác.”
Trình Dật để ý Cố Trầm không dùng từ đối tác, mà dùng đối tượng hợp tác. Sau một thời gian làm việc cùng nhau, Trình Dật càng hiểu sâu sắc về phong cách làm việc của Cố Trầm. Nghe vậy, cậu ta lập tức cười nói: “Cậu muốn nói rằng chúng ta có thể tận dụng cơ hội này để quan sát Hồng Uẩn nhiều hơn. Nếu tương lai có thể hòa hợp, mọi người có thể cùng nhau làm việc, từ đối tượng hợp tác trở thành đối tác làm ăn. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443626/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.