Tiết học cuối cùng ở trường kết thúc vào lúc hơn năm giờ chiều. Sinh viên ùa ra sân trường, tản về các phía như đàn ong vỡ tổ.
Cố Trầm kéo vali đi giữa đám sinh viên vai khoác balo tay ôm sách, trông vô cùng nổi bật.
“Cố Trầm, cậu định đi đâu thế?” Thương Nhuế vừa mới mượn sách từ trong thư viện đi ra, đang chuẩn bị đến căng tin ăn tối thì nhìn thấy Cố Trầm đang kéo vali, bèn nổi cơn tò mò: “Cậu phải đi công tác xa à?”
“Không phải.” Cố Trầm lắc lắc đầu, chợt nhận ra suy nghĩ của mình có hơi kích động.
“Thế vali này là...” Thương Nhuế nghĩ ngợi, một tia sáng chợt lóe lên: “Cậu thuê được phòng ở ngoài rồi hả?”
Cố Trầm ngập ngừng: “Cũng không phải.”
Thương Nhuế sững sờ, vẻ mặt khó hiểu nhìn Cố Trầm: “Thế cậu định mang theo vali đi đâu?”
“Tôi mới mở công ty, đang bận làm thống kê số liệu nên buổi tối đều phải thức khuya tăng ca. Với cả dạo này tôi cũng ít về ký túc xá, nên tính đem theo mấy bộ quần áo ở lại trụ sở luôn.” Cố Trầm cười đáp. Trái tim sục sôi khi nãy dần trở nên nguội lạnh.
“Ồ.” Thương Nhuế gật gật đầu.
Đám sinh viên Đại học A đứng ở gần đó lẳng lặng thu lại đôi tai vểnh ra hóng hớt của mình, có người lặng lẽ cất lại chiếc điện thoại đang chụp lén. Rõ ràng câu trả lời của Cố Trầm không hề giống với những gì bọn họ tưởng tượng.
Có điều, trên trang web Baitan vẫn có người post lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443593/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.