Không hiểu sao, Cố Trầm cứ có cảm giác trong lời nói của Trương Thành Phong ẩn chứa rất nhiều cảm khái.
Có vẻ như Tổng giám đốc Trương này là một người rất giàu cảm xúc.
Cố Trầm mỉm cười, ngồi xuống đối diện với ông ta. Trương Thành Phong chủ động lên tiếng hỏi: “Không biết Tổng giám đốc Cố muốn uống gì?”
“Tôi vừa gọi nước lạnh giải khát ở dưới quầy rồi.” Cố Trầm đáp.
Trương Thành Phong cười nói: “Hình như tôi và Tổng giám đốc Cố có chung sở thích ăn uống thì phải. Tôi cũng vừa mới gọi một ly nước đào ướp lạnh. Nói thật, tôi ở thành phố A lâu như vậy, từng đến không ít quán cà phê lớn nhỏ khác nhau. Có nhiều chỗ bán nước trái cây ép lạnh, nhưng rất ít nơi bán nước ép đào vàng ướp lạnh như quán này.”
Cố Trầm khẽ cười: “Đây là điểm đặc biệt của quán cà phê này đấy. Tổng giám đốc Trương quả là có gu thưởng thức.”
Trương Thành Phong nói: “Cũng là do cô gái của quán giới thiệu cho tôi.”
Nói đến đây, ông ta chợt chuyển chủ đề: “Nhắc đến đào vàng, tôi thực sự phải khâm phục Tổng giám đốc Cố đấy. Công cuộc quảng cáo khuyến mại giúp đỡ nhà máy đồ hộp Hương Sơn của cậu đích thị là một trường hợp kinh điển nức tiếng trong ngành. Một nhà máy đồ hộp của nhà nước sắp sửa phải đóng cửa, lại đột nhiên trở mình, biến lỗ thành lãi chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, doanh thu tiêu thụ vượt mức 100 triệu. Chưa kể giá trị thương hiệu tăng chóng mặt, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443587/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.