Sao Cố Trầm có thể bỏ mặc Chu Hiểu Đình đang say túy lúy một mình ở quán bar được. Cậu đoán chắc hẳn Chu Hiểu Đình đang sợ cậu với Hoắc Minh Chương nhìn nhau ngứa mắt, bèn mỉm cười an ủi: “Chị yên tâm đi. Tôi sẽ không cãi nhau với Hoắc Minh Chương đâu.”
Chu Hiểu Đình nhìn Cố Trầm, cô định nói gì đó với cậu rồi lại thôi.
Biểu cảm quá mức phân vân của cô thu hút sự chú ý của Cố Trầm, Cố Trầm nhướng mày hỏi: “Chị sao vậy?”
“Không có chuyện gì.” Chu Hiểu Đình lắc đầu. Cô cũng không định nói cho Cố Trầm biết bí mật mà mình quan sát thấy.
Cố Trầm mỉm cười, cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa.
Chu Hiểu Đình thuận thế bò lên mặt bàn, chợp mắt nghỉ ngơi.
Nửa tiếng sau, Hoắc Minh Chương vội vội vàng vàng đến nơi, anh ta nhìn thấy cảnh Chu Hiểu Đình ngủ trên bàn, còn Cố Trầm đang lười biếng dựa vào lưng ghế quây chơi điện thoại.
Ánh đèn tối mập mờ trong quán bar càng khắc họa rõ ràng đường nét trên khuôn mặt của Cố Trầm. Trong ánh đèn mờ lúc sáng lúc tối, Hoắc Minh Chương nhìn cậu đến thất thần. Dường như đã rất lâu rồi anh ta không nhìn thấy Cố Trầm.
Hoắc Minh Chương hít sâu một hơi, đi tới bên cạnh ghế quây, nói với Cố Trầm: “Chào buổi tối.”
Cố Trầm khó hiểu nhìn Hoắc Minh Chương, trong lòng cậu không biết tại sao anh ta lại chào hỏi long trọng đến thế.
Trong lòng Hoắc Minh Chương cười khổ, chỉ vào Chu Hiểu Đình hỏi: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443579/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.