Năm phút sau, xe của Chung Ly Toại chầm chậm đỗ lại trước mặt Cố Trầm. Cố Trầm cúi người gõ lên cửa kính xe. Chung Ly Toại bước xuống, xách hết những túi đồ trên mặt đất cất vào cốp sau xe, Cố Trầm hỏi: “Anh mua trà sữa cho em chưa?”
“Hôm nay là nước ép bưởi đào chanh.” Trong lúc Chung Ly Toại nói chuyện mới nhìn về phía giáo sư Hình, lễ phép cúi đầu chào: “Tôi có mua một cốc sữa chua pudding xoài cho thầy Hình, uống sữa chua có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiêu hóa. Không biết có hợp khẩu vị của thầy không.”
Giáo sư Hình khoát tay, xuýt xoa nói: “Cốc sữa chua này nhất định là rất ngon. Nhưng mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiêu hóa thì không cần đâu, tôi cũng không ăn được mấy cơm.”
Chung Ly Toại mỉm cười.
Cố Trầm vừa giận vừa buồn cười, nói: “Cũng có đến mức đó đâu thầy?”
Giáo sư Hình giận dỗi: “Lại còn không, hai cô trò em hợp tác với nhau để ngược đãi người già.”
Giáo sư Hình nói xong, khom người chui vào trong xe, ông vươn tay cầm lấy cốc sữa chua pudding xoài Chung Ly Toại đưa tới, hút mạnh một hơi: “Ái chà, đúng là ngon thật đấy. Chẳng trách người trẻ tuổi đều thích uống.”
Chung Ly Toại mỉm cười, trả lời: “Nếu thầy Hình thích uống thì sau này tôi sẽ thường xuyên mang đến cho thầy ạ.”
“Không cần phải phiền Tổng giám đốc Chung Ly như thế.” Giáo sư Hình cười tít mắt, nói: “Tôi để cậu nhóc Cố Trầm này mua cho tôi là được.”
Lời giáo sư Hình vừa dứt đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443574/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.