Mùng năm Tết, Cố Trầm cầm quà Tết tới thăm giáo sư Hình.
“Thấy tinh thần em cũng phơi phới phết đấy.” Giáo sư Hình cẩn thận đánh giá Cố Trầm, cười nói: “Béo hơn năm ngoái.”
Cô Thích cũng tiếp lời: “Tết năm ngoái Trầm Trầm còn bận thu mua Bách hóa Lăng Thị, còn phải bận bịu nhiều chuyện như vậy, một năm cũng chẳng dễ dàng. Cuối cùng thì năm nay cũng có thể nghỉ ngơi được rồi.”
Hình Luật nhận lấy quà Tết trên tay Cố Trầm: “Nhiều đồ như vậy, sao không gọi anh xuống đón cậu?”
Sau đấy lại hỏi: “Sao Tổng giám đốc Chung Ly kia không tới cùng cậu vậy?”
Cố Trầm nói: “Trong nhà Chung Ly Toại có khách, nhưng tối anh ấy sẽ tới đón em về.”
Hình Luật cười sâu xa, trêu chọc một cậu: “Bảo anh ta đừng đến. Tối nay cậu ở lại đây đi.”
Cố Trầm: “...”
Giáo sư Hình cất lời nói: “Đừng có trêu thằng bé, nó đang nôn nóng thật kia kìa.”
Cố Trầm có chút cạn lời kêu một tiếng: “Giáo sư.”
“Làm sao?” Giáo sư Hình ra vẻ nghiêm túc: “Có chuyện thì nói.”
“Không có gì ạ.” Cố Trầm bất đắc dĩ bật cười: “Em đi giúp cô nấu cơm đây.”
Hình Luật cười nói: “Anh cũng đi.”
Mùng năm ăn sủi cảo. Cô Thích chuẩn bị tổng cộng hai nhân. Một nhân là rau hẹ tôm trứng gà, một nhận là thịt lợn rau cải cần tây. Thức ăn đã chuẩn bị xong rồi. Cố Trầm rửa rau trước bồn nước, bắt đầu gói băm nhân.
“Trầm Trầm nhà chúng ta nấu cơm ngon lắm.” Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443500/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.