Mười giờ tối, Cố Trầm chớp chớp đôi mắt đã hơi khô mỏi, cả người dựa vào ghế, vươn vai một cái. Cậu đã ngồi trước bàn sách mấy tiếng đồng hồ rồi, bả vai tê dại, khi cử động cánh tay thậm chí có thể nghe thấy xương phát ra những tiếng khục nhỏ.
Cố Trầm đứng lên, đi qua đi lại trong phòng sách. Chung Ly Toại vẫn đang tăng ca ở công ty, cũng không biết khi nào mới về. Có thể tối nay chỉ có mình cậu ở nhà cũng nên.
Cố Trầm thở dài một hơi, cảm thấy đã hơi đói bụng. Lê đôi chân có chút cứng ngắc vào bếp, mở tủ lạnh ra, nhìn một lượt cũng không muốn ăn gì. Vừa rồi thấy đói, giờ lại có chút không muốn ăn nữa.
Trong phòng yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi. Cố Trầm ngây người đứng trong phòng bếp, quay đầu nhìn bóng đêm u ám ngoài cửa sổ, đột nhiên cảm thấy có chút cô đơn.
Đã lâu lắm rồi cậu không có cảm giác này. Ngày nào cũng bận bịu làm việc, học tập, kỳ nghỉ hầu như đầu ở bên Chung Ly Toại. Hiện giờ không ngờ lại có chút không quen ở một mình.
Cố Trầm suy nghĩ, trở về phòng thay quần áo, chuẩn bị đi đón Chung Ly Toại tan làm.
Hơn mười giờ tối, đèn đường vẫn sáng trưng, đông người qua lại, cũng may không tắc đường. Cố Trầm đi thẳng một mạch tới Thiên Toại. Đi qua một quán đồ nướng còn đặc biệt đi vào, gọi vài món nướng và tôm hùm chua cay, tặng cho nhân viên tăng ca.
Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-menh/2443476/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.