Hồ Niệm Cảnh rất thông minh, vừa suy nghĩ một chút, lập tức đoán được: “Gia thế của cô gái ấy… Rất bình thường?”
Tần Mậu gật đầu: “Hạ Hạ là cháu ruột của Đường gia, hơn nữa lại là đích tôn… Thật ra tôi rất hiểu cách làm của chị cả và chị hai, hai chị ấy cũng là bất đắc dĩ, trong gia tộc có bao nhiêu người nhìn, người ngoài cũng như hổ rình mồi, hai chị ấy chỉ làm những gì tốt nhất có thể cho Hạ Hạ.”
Hồ Niệm Cảnh nhớ lại cô nữ sinh đáng yêu ở cạnh Đường Phẩm Hạ, thở dài, nói: “Quá đáng tiếc.”
Tần Mậu cũng thở dài: “Hồi bé Hạ Hạ rất tốt với tôi, bây giờ đã lớn rồi, tôi sẽ giúp nó. Hơn nữa Văn Tư là một cô gái tốt, xứng với Hạ Hạ.”
Hồ Niệm Cảnh nhìn cậu: “Cậu giúp như nào? Giúp Đường tiểu thiếu gia chống đối hai người chị của cậu.”
Tần Mậu cười khổ: “Dù sao cũng sẽ có cách.”
Thứ bảy sẽ khai trương Mặc quán, rốt cuộc tổng biên tập vẫn không cho Tần Mậu đi cùng.
Hồ Niệm Cảnh nghe xong, bĩu môi theo thói quen: “Xem đi, cục mỡ béo bở này cũng là của người khác.”
Tần Mậu cũng không quá để ý, mặc dù cậu đến đó với danh nghĩa là phóng viên, nhưng vừa mới vào tòa soạn, rất nhiều chuyện không nên tham gia vào, cậu cũng không có ý định tranh giành cái gì hết, huống chi đây chỉ là một phỏng vấn nho nhỏ.
Hồ Niệm Cảnh hỏi cậu có muốn đến đó quan sát một chút không, nhân tiện kết thân với một vài người.
Tần Mậu lắc đầu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/184371/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.