Lần này Khương Ngôn Mặc đưa Tần Mậu đến Mặc quán.Mặc quán không chỉ đơn thuần là một tòa nhà thương mại, nó còn có mọi thứ ở đây, ban đầu khi dự án được lập ra, đã đề ra khẩu hiệu là khu trung tâm thương mại của Giang thị.
Lần trước Tần Mậu đến tòa nhà chính để phỏng vấn Khương Ngôn Mặc, nhưng thật ra Mặc quán còn có khu căn hộ, bao gồm cả khu vui chơi giải trí, khu ẩm thực nổi tiếng, chắc chắn sau này sẽ là nơi tiêu dùng lớn nhất Giang thị.
Tần Mậu đã từng chứng kiến sự huy hoàng của Mặc quán, cảm tình của cậu đối với nơi đây cũng rất phức tạp.
Thật ra cậu không muốn đến đây, vì cậu nhớ tới sau khi sống lại, lần đầu tiên gặp Khương Ngôn Mặc là ở đây — Khương Ngôn Mặc dẫn theo Khương Thiển, còn có con trai cậu ta, bọn họ trông giống như người một nhà, chậm rãi đi vào trong, mà cậu đứng nhìn ở phía sau bọn họ, tim như bị dao cắt…
Sau khi xuống xe, Tần Mậu nhìn thấy ở cửa chính treo một tấm biển ghi ngừng kinh doanh.
Khương Ngôn Mặc cười giải thích: “Hai tháng trước là thử kinh doanh, thứ bảy tuần sau mới chính thức khai trương.”
Tần Mậu “A” một tiếng, không có bất cứ biểu tình gì trên mặt.
Khương Ngôn Mặc nhìn cậu, cười: “Thứ bảy tuần sau là một ngày tốt.”
Tần Mậu gật đầu, có lẽ cuối tuần sau là một ngày tốt, thương nhân bây giờ, đứng càng cao càng chú trọng những thứ này.
Hơn nữa cậu nhớ rõ, kiếp trước Mặc quán cũng khai trương vào cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/184370/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.