Tần Mậu vội vàng rời mắt, bây giờ thân phận con nuôi nhà họ Đường của cậu còn chưa được công khai, vẫn không nên bắt chuyện với Đường Phẩm Hạ sớm như vậy.
Nhưng cậu có chút nghi ngờ, Đường nhị tỷ đã biết thân phận Khương Thiển từ lâu, nhưng cô vẫn để Đường Phẩm Hạ đến đây, rốt cuộc là vì sao.
Mà Đường Phẩm Hạ, y có biết quan hệ giữa Khương Thiển với Đường gia hay không?
Vừa mới thất thần, Khương Ngôn Mặc đã ôm lấy cậu, đi đến trước mặt người nhà họ Khương.
Mà người đầu tiên đón tiếp bọn họ lại là Khương Thiển.
Khương Thiển rất đẹp, mặt mũi có bảy, tám phần giống Đường Phẩm Hạ, chẳng qua trông cậu ta dịu dàng hơn, mà Đường Phẩm Hạ trông nam tính hơn.
Nhìn thấy Khương Ngôn Mặc cùng Tần Mậu đi tới, mặt Khương Thiển không đổi sắc, mỉm cười nhìn hai người họ: “Đến đây.”
Khương Ngôn Mặc khẽ gật đầu, sắc mặt nhàn nhạt: “Sinh nhật vui vẻ, quà anh đã cho người đưa đến phòng em rồi.”
Trước mặt người ngoài, Khương Ngôn Mặc và Khương Thiển rất giỏi che giấu.
Nếu không ở kiếp trước, Tần Mậu tận mắt nhìn thấy hai người họ ôm nhau, cậu đâu biết giữa hai người họ lại mờ ám như vậy?
Sau khi cậu kết hôn với Khương Ngôn Mặc, thời gian gặp mặt Khương Thiển cũng tăng lên, nhưng cậu cũng không nhận ra hai người họ đang yêu nhau, chắc hẳn người ngoài càng không nhìn ra.
Lần này Tần Mậu âm thầm quan sát hai người họ, nhìn thấy bọn họ thỉnh thoảng mắt nhìn mắt, sau đó lại rời mắt đi, dáng vẻ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/184366/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.