Ngay lập tức Tần Mậu muốn lùi bước, cậu không thể nào quên những tổn thương mà Khương Ngôn Mặc đã gây ra.
Cậu sợ Khương Ngôn Mặc sẽ dùng những lời nói lạnh lùng nói cho cậu biết, cậu chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay hắn.
Tần Mậu cố gắng giữ bình tĩnh, không ngừng tự nhủ phải thật tỉnh táo, Khương Ngôn Mặc bây giờ còn không biết cậu là ai, không có bất cứ uy hiếp gì đối với cậu.
Cuối cùng cậu cũng ngẩng đầu, có thể bình tĩnh nhìn Khương Ngôn Mặc.
Khương Ngôn Mặc đứng bên cạnh một cô gái rất xinh đẹp, hai người nhìn qua rất xứng đôi.
Đương nhiên, Tần Mậu biết trong lòng Khương Ngôn Mặc chỉ có Khương Thiển.
Có lẽ ánh mắt của cậu quá mức trắng trợn, Khương Ngôn Mặc hơi nhíu mày, nhìn lại cậu.
Tần Mậu vội vàng rời mắt, khẽ gật đầu với Khương Ngôn Mặc.
Khương Ngôn Mặc gật đầu lại, lại nói với Đường Phẩm Hạ: “Đường thiếu.”
Đây cũng coi như là chào hỏi, nhìn dáng vẻ của hắn, cũng không có ý định giới thiệu cô gái đi cùng.
Đường Phẩm Hạ thấy vậy cũng hiểu, nói: “Khương tổng cứ nói là khách của tôi, bữa cơm này là tôi mời.”
Khương Ngôn Mặc cười cười, nói cảm ơn, dẫn cô gái đi vào nhà hàng, rất thản nhiên mà tiếp nhận phần trọng đãi này.
Đường Phẩm Hạ nhìn hai người đi vào, bình thản rời mắt đi chỗ khác.
Tần Mậu ngẩn người, nhỏ giọng nói: “Sao Khương Ngôn Mặc lại đến đây.”
Đường Phẩm Hạ nghe vậy, thấp giọng nói cho cậu biết: “Anh ta là khách quen của khách sạn chúng ta.”
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/184362/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.