Khương Ngôn Mặc cười gật đầu: “Chúng ta.”
Tần Mậu không biết nên nói gì. Nếu Khương Ngôn Mặc đi cùng cậu, cha Khương và mẹ Khương có mất hứng hay không.
Khương Ngôn Mặc giống như biết cậu đang nghĩ gì, giang hai tay ôm cậu: “Qua Tết về đền bù cho bọn họ cũng không sao.”
Tần Mậu còn chưa lấy lại tinh thần, chỉ nhíu mày nhìn hắn.
Khương Ngôn Mặc hôn lên tóc cậu: “Đều giao cho tôi.”
Tần Mậu có chút do dự.
Khương Ngôn Mặc cười: “Chúng ta đi Vancouver trước, nếu có thời gian sẽ đi Zurich.”
Tần Mậu không hiểu.
Khương Ngôn Mặc cười giảo hoạt: “Anh cả chuẩn bị qua đó.”
Tần Mậu nghe hiểu cũng không khỏi cười một tiếng.
Rất nhanh Khương Ngôn Mặc đã cho người thu dọn xong đồ đạc, trước Tết hai người lên đường sang Vancouver.
Bên đó vẫn gió tuyết đầy trời nhưng Tần Mậu rất hào hứng, lại có Khương Ngôn Mặc ở bên cạnh, những bông tuyết này cũng rất đáng yêu.
Khương Ngôn Mặc mua sản nghiệp ở đây, nhưng chỗ ở vẫn còn trong giai đoạn xây dựng, hai người đành ở lại trong trang viên của Khương đại thiếu.
Tần Mậu bình thường sợ lạnh, khi ra ngoài đi dạo luôn bị khi Khương Ngôn Mặc bọc kín mít.
Hai người đi xem những nơi Khương Ngôn Mặc chụp lần trước, cũng chỉ là chút phong cảnh đường phố lại làm Tần Mậu hết sức vui vẻ.
Chỉ có duy nhất một nơi không đi, đó là Mặc quán Khương Ngôn Mặc mới khởi xây ở đây.
Thật ra Tần Mậu cũng hơi mong đợi, nhưng vài ngày sau, bọn họ đi đến rất nhiều nơi, Khương Ngôn Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503700/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.