Đường nhị tỷ bị Đường Phẩm Hạ ngắt lời cũng không trách móc y hay tức giận, chỉ bình tĩnh nhìn Tần Mậu, chờ cậu trả lời.
Tần Mậu chỉ chần chừ một lúc liền nói: “Chị hai, chỉ sợ việc này em không giúp được. Dù sao em cũng không thể can thiệp vào quyết định của Khương Ngôn Mặc.”
Vẻ mặt cậu áy náy, lần đầu tiên dứt khoát từ chối Đường nhị tỷ như vậy.
Trên thực tế, trước khi đến sơn trang, cậu đã mơ hồ đoán được Đường nhị tỷ muốn nói gì với cậu.
Nhưng cậu đã biết được dự định của Khương gia, bây giờ cho dù cậu làm gì cũng không giúp được Đường nhị tỷ.
Đường nhị tỷ nhìn thẳng cậu, chậm rãi nói: “Chị nghe nói em đã dọn đến Khương gia. Vậy có lẽ đã hòa thuận với Khương Ngôn Mặc rồi.”
Tần Mậu gật đầu, cũng không phủ nhận.
Đường nhị tỷ nhìn cậu một lúc, khẽ thở dài: “Quên đi, cầu người không bằng cầu mình.”
Trong lòng Tần Mậu cũng không dễ chịu, một lúc lâu sau mới nói: “Chị hai, em…”
“Ra ngoài đi.” Đường nhị tỷ khoát tay không cho cậu nói xong, lại nói với Đường Phẩm Hạ: “Em cũng ra ngoài.”
Tần Mậu và Đường Phẩm Hạ ra khỏi thư phòng, hai người nhìn nhau đều cười khổ.
Sắc trời dần dần tối, tuyết đọng trên đường rất dày, ngoài trời vẫn có tuyết bay.
Tần Mậu nhớ đến trong nhà còn có người chờ cậu, đi lâu như vậy mà vẫn chưa về chắc người nọ đã rất sốt ruột.
Nhưng vẫn không thấy Đường nhị tỷ đi ra…
Tần Mậu suy nghĩ một lúc, vẫn đứng dậy chào tạm biệt người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503699/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.