Sau khi Vương Tập Ngật đưa Hồ Niệm Cảnh vào cửa, đám người ở trong sửng sốt trong chớp mắt, lập tức đứng bật dậy, thậm chí lão già Ban Dân vận còn vội vàng nhường chỗ.
Tuy Hồ Niệm Cảnh đã hiểu rõ cái vòng luẩn quẩn này, nhưng vẫn không nhịn được mà len lén bày ra vẻ mặt kinh bỉ.
Vương Tập Ngật vẫn nửa ôm Hồ Niệm Cảnh, nhìn bề ngoài giống như đang đỡ cậu.
Những người khác chỉ nghĩ Hồ Niệm Cảnh đang say, cũng không muốn đi qua đó, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy ngạc nhiên trước quan hệ giữa Hồ Niệm Cảnh và Vương thiếu của Hoa Đình.
Vì thế bọn họ cũng không thấy Vương Tập Ngật đang chọc eo Hồ Niệm Cảnh.
Hồ Niệm Cảnh dùng khuỷu tay đẩy tay hắn, tỏ ý cảnh cáo.
Vương Tập Ngật lập tức bật cười, cũng an phận, sau khi nhìn liếc qua một vòng mới nói: “Tôi mượn phóng viên Hồ nhé.”
Những người còn lại nào dám ý kiến, để hắn nghênh ngang mang người đi như vậy.
Sau khi Tần Mậu quay lại, vẫn giữ im lặng ngồi một chỗ, nhìn qua có vẻ hơi bất an.
Khương Ngôn Mặc cũng không làm phiền cậu, chỉ chờ cậu mở lời.
Một lúc sau, Tần Mậu nhìn hắn nói: “Em muốn về.”
Khương Ngôn Mặc gật đầu, dịu giọng nói: “Được, nhưng em phải ăn chút gì trước, sau đó chúng ta sẽ về.”
Lúc trước Tần Mậu vốn không động đến đũa, bây giờ cũng đã đói bụng, lập tức gật đầu.
Khương Ngôn Mặc cười hôn cậu, rất tự nhiên mà gắp thức ăn cho cậu.
Tần Mậu nhìn động tác của hắn như có điều suy nghĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503673/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.