Sau đó, Khương Ngôn Mặc dừng lại một chút, lại chậm rãi mỉm cười, tiếp tục nói: “Nếu như sau này tôi có lỗi với A Mậu, tôi mong mọi người vẫn sẽ đứng về phía em ấy. Vì nếu xảy ra chuyện như vậy, nhất định là do tôi mất trí, hoặc là đầu óc tôi xảy ra vấn đề, nếu không tôi sẽ không làm A Mậu tổn thương.”
Không chỉ Tần Mậu, những người khác đều ngây ngẩn cả người.
Trên mặt Khương Ngôn Mặc hơi mang theo ý cười, không nhanh không chậm nói: “Đương nhiên, tôi có thể cam đoan cả đời này sẽ đối tốt với A Mậu, vì thế tôi nhờ mọi người, sợ đến lúc đó xuất hiện người có ý đồ xấu, thừa dịp tôi sơ suất, gây bất lợi với A Mậu.”
Hắn chậm rãi nhìn quét qua một vòng, sau đó rót đầy ly rượu, nâng ly: “Tôi kính mọi người một ly, mong sau này mọi người chiếu cố A Mậu nhiều hơn.”
Những người ở đây đều đã theo Khương Ngôn Mặc nhiều năm, từng có giao tình vững chắc với Khương Ngôn Mặc. Bọn họ hiểu rõ thái độ làm người của Khương Ngôn Mặc, biết hắn từ trước đến nay nói một là một, vì vậy những lời này của hắn, càng rước lấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Thế nên khi Khương Ngôn Mặc nâng ly, bọn họ đều không phản ứng kịp.
Cuối cùng vẫn là Vương Tập Ngật cười: “Ngôn Mặc, chú vẫn nghiêm túc như vậy, thật ra ý của chú rất đơn giản, chính là muốn chúng ta coi A Mậu như anh em, nhưng tôi cảm thấy yêu cầu này có hơi khó.”
Khương Ngôn Mặc thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nhan-ai/1503672/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.