Hai cha con tâm tư khác nhau ngồi ở hai góc phòng làm việc.
Chu Trạch Diên xác định ba hắn nhìn người không nhìn việc, lúc này ngũ tạng lục phủ bốc mùi chua loét, càng nhìn Chu Nhâm ngồi đối diện đang làm việc càng tức.
Dáng vẻ bãi công làm loạn kia Chu Nhâm nhìn thấy hết, y đau đầu nghĩ, sao tâm tư lũ trẻ bây giờ đứa này so đứa khác càng khó đoán hơn.
Chớp mắt tháng bảy đã đến, mùa hè năm nay cực kỳ nóng bức, ba giờ chiều rời công ty, Chu Trạch Diên không đi trường dạy lái mà đến thẳng Lincoln Club.
Chu Trạch Diên đi nhiều lần, cũng hòa nhập vào những người khác —— vốn cũng là người quen. Mọi người túm tụm lại quậy banh nóc, dường như không khác trước là bao.
Bạch Khôn ngồi trong quầy bar xem sổ sách, thấy Chu Trạch Diên đi vào, cầm đồ để bên cạnh đưa hắn: “Đây, chìa khóa xe ông.”
Chu Trạch Diên nhận lấy, hỏi: “Đầu trọc đưa cho ông à?”
Bạch Khôn nói: “Buổi trưa Trần Bồi Nguyên tới một chuyến, còn nhờ tôi gửi lời cảm ơn tới ông.”
Chu Trạch Diên không để ý cất chìa khóa đi, Bạch Khôn lắc đầu nói: “Trần Bồi Nguyên cũng tốt, chẳng may gặp phải kẻ táy máy, xe của ông coi như biếu chó.”
Chu Trạch Diên nói: “Biến biến biến, người tốt kẻ xấu tôi còn phân biệt được. Ba ông thả ra à? Hay ông quậy ở nhà đủ rồi nên ra?”
Bạch Khôn nói: “Ba tôi bị tôi quấy phiền chịu không nổi, bà kia bụng lại lớn thêm chút rồi…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguoi-thua-ke/3215357/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.