Động tác nhai nuốt của Bạch Khôn nhất thời dừng lại, chần chờ nhìn hắn, hồi lâu mới nói: “Xác định không đi?“ Thấy Chu Trạch Diên gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Nói gió chỉ mưa, ông thật là… Thôi, không đi cũng tốt.“
Chu Trạch Diên nói: “Vốn không muốn đi, bây giờ lại có con trai thì càng không muốn đi.“
Bạch Khôn nuốt mẩu kẹo xuống, túi đồ trong tay tiện tay đặt ở bậc thang sau lưng, nghiêm túc hỏi: “Vậy ba ông thì sao? Tôi đoán chú ấy sẽ không đồng ý.“
Chu Trạch Diên “hừ“ một tiếng nói: “Mặc kệ y, sợ gì y có đồng ý hay không, dù sao tôi cũng không đi.“
Bạch Khôn làm như hiểu rõ nói: “Ông lại chọc giận ba ông?“
Chu Trạch Diên thẹn quá nói: “Cút đê! Ông đây chọc y làm gì?“
Quan hệ của cha con Chu gia bạo lực nhiều năm, Bạch Khôn không coi những lời này có sức nặng, cố ý giật mình hỏi: “Trạch Diên tiểu bảo bối, rốt cục ông bị ba ông bỏ rơi à?“
Chu Trạch Diên bây giờ có thành kiến với Chu Nhâm, vừa nhắc tới y, ngọn lửa trong lòng liền bùng lên.
Bạch Khôn cầm một túi Cadbury (1) ra, bóc một chiếc kẹo ném vào miệng, nói: “Không bằng tiểu Bạch ca ca đưa cưng đi trốn?“
Chu Trạch Diên muốn nói lại thôi, Bạch Khôn không có chính miệng nói muốn đi cùng mình qua Anh, hắn chủ động mở miệng hỏi thì lại thành ra thể loại gì? Hắn suy nghĩ một chút nói: “Ông tính cứ ở hoài trong khách sạn?“
Bạch Khôn liếm môi, nói: “Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguoi-thua-ke/3215328/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.