Chu Nhâm đưa bé con đi bệnh viện, người giúp việc đỡ Chu Trạch Diên ngồi xuống ghế salon, hắn đầu óc không yên ngồi chờ tin tức.
Trời tờ mờ sáng, Chu Trạch Diên mơ màng ngủ bị tiếng mở cửa đánh thức, từ trên ghế salon đứng bật dậy, cái chân bị thương kia lập tức không nể nang gì truyền tới đau đớn tê tái, hắn đau quá hút khí, vội vàng vịn ghế salon.
Chu Nhâm ôm bé con trong ngực đi vào, bảo mẫu theo phía sau mặt mũi mệt mỏi như nhau.
Chu Trạch Diên lo lắng hỏi: “Tình huống thế nào? Bác sĩ nói sao? Không cần nằm viện à?“ Hắn vừa hỏi vừa nhảy lò cò qua, muốn nhìn bé con một chút.
Chu Nhâm ôm bé qua, nằm trong chăn, nhóc con mập mạp đang nhắm mắt lại ngủ rất say, hoàn toàn không biết mình đã dọa ba đẻ thành cái dạng gì.
Chu Nhâm nói: “Dạ dày có vấn đề, bị đầy bụng, cho nên mới khóc mãi không thôi.“
Bảo mẫu đỏ mặt nói: “Hôm qua bé con không đi cầu, tại tôi không chú ý.“
Tim Chu Trạch Diên treo trên cổ cuối cùng thả xuống, niết gương mặt của bé, bất mãn nói: “Thằng nhóc thối này trái lại ngủ quên trời đất.“
Bảo mẫu cảm khái nói: “Trong tháng bị bệnh một lần, về sau cả đời liền không bệnh không tật không tai ương. Lại nói, ngay cả chú út cũng thương bé như vậy, bé con nhất định là mệnh phúc thọ lưỡng toàn.“
Nói mấy lời tốt lành với bé con, Chu Trạch Diên đương nhiên là thích nghe, cũng chẳng so đo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nguoi-thua-ke/3215326/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.