Trí tuệ chiến thắng ngàn dặm xa, La Duy không cho rằng mình là người thông minh, cho nên khi triều chính một quốc gia đặt lên vai y, số phận thiên hạ đều nằm trong tay, lúc có chuyện gì đó ngoài ý muốn, y cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Ban đêm Y Cẩm viên cũng không được yên tĩnh, quan viên lớn nhỏ lui tới không dứt hệt như ban ngày.
Ngụy thái y không chỉ một lần đạp vào cửa thư phòng, mỗi khi tiếng người truyền ra từ căn phòng đó, Ngụy thái y đều sầu mi khổ kiểm mà chẳng có cách nào.
“Hôm nay vương gia lại thức khuya.” Long Thập nhìn thấy Trữ Phi vội vàng đi vào Y Cẩm viên, liền nói với Long Thập Nhất đứng cạnh.
Long Thập Nhất lắc đầu.
Trữ Phi đi vào thư phòng không lâu, người ở Y Cẩm viên liền thấy La Duy đưa Trữ Phi ra khỏi thư phòng. Lúc này mọi người mới phản ứng lại, Tử Chu tướng quân có lẽ phải tới Vân Quan. Những người ở Y Cẩm viên bấy giờ cũng hiểu một chút về đại sự của thiên hạ, Trữ Phi đi Vân Quan, nói cách khác là vương gia của họ cuối cùng cũng tìm ra hai đại quân, Trữ Phi phải dẫn quân đến bãi Hoán Khê ở Bắc Yến cứu giá.
“Ngươi về phòng đi.” Gió lạnh thổi tới trên người, Trữ Phi liền giục La Duy.
“Ta đưa huynh rời đảo.” La Duy lại nói: “Nhiều ngày không đi lại, ta cũng muốn đi dạo một chút.”
Trữ Phi nhận lấy áo lông cừu từ tay Triệu Phúc, tự tay khoác lên người La Duy. Tuyết đã ngừng rơi, thế nhưng mùa đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313493/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.