Dặn dò tất cả những chuyện cần làm sau khi về Đông Nam cho nhị ca, La Duy dường như là cầm tay La Tắc chỉ dẫn mọi đường đi nước bước, cuối cùng lại nói với La Tắc: “Nếu nhị ca cảm thấy không đành lòng, thì hãy nhớ đến đệ và cha mẹ còn ở thượng đô, tất cả phải trông cậy vào binh quyền trong tay đại ca hộ mệnh.”
“Ta ở Đông Nam mà.” La Tắc nói với La Duy: “Cách mọi người xa như vậy, nếu mọi người thật sự xảy ra chuyện gì, liệu ta có thể về cứu kịp không? Có binh quyền trong tay thì sao chứ? Không phải ta vẫn trơ mắt nhìn ngươi sang Bắc Yến, nhìn Lam quên hết thảy hay sao.”
“Lần này khác chứ.” La Duy vỗ vỗ tay La Tắc: “Chỉ cần nhị ca đứng vững ở Đông Nam, Long Huyền sẽ không đuổi kịp nhị ca nữa. Đúng rồi, những kẻ trong quân không một lòng với nhị ca, thì đều phải nghĩ biện pháp diệt trừ.”
“Diệt trừ?”
“Không sai, đệ từng chỉ cho đại ca thấy trong binh lính Vân Quan có kẻ hai lòng.”
“Đại ca có làm không?”
“Làm chứ, nhưng hiện giờ, xem ra nên dứt khoát giết chết chứ không nên điều ra ngoài nữa.”
La Tắc nhìn vẻ tàn nhẫn trong mắt La Duy,“Được.” Hắn nói: “Nhị ca nghe lời ngươi, Tiểu Duy, sau này lời ngươi nói nhị ca đều nghe hết, chúng ta không thể lại để người hại được!”
“Vâng.” La Duy tiếp lời: “Không thể để mặc người khác hại mình. Nhị ca yên tâm đi Đông Nam đi, về phần cha mẹ ở thượng đô, đệ sẽ nghĩ cách để hai người được về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313419/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.