Bắc Yến cả nước ngập tuyết rơi, thượng đô Đại Chu lại mưa dầm suốt nhiều ngày.
Long Huyền nhận được tin mật báo từ thành Hạ Phương, một tiểu nha đầu tên là Yến Nhi đang đứng ở trước mặt hắn.
Trong mật thư viết, ngày đó Mạc Hoàn Tang xông vào hoàng cung, giết hết người trong điện Ngưng Lộ, lại phóng hỏa thiêu cháy điện, Long Huyền chợt nín thở, rồi lại bị nghẹn mà phát ho.
“Điện hạ?” Phúc Vận vội chạy tới, xem Long Huyền bị làm sao.
“Đưa nó xuống trước đi!” Long Huyền chỉ vào Yến Nhi nói.
Phúc Vận vội đưa Yến Nhi lui ra ngoài.
Yến Nhi ban đầu chỉ sợ sắc mặt lạnh băng của Long Huyền, hiện tại lại càng sợ hắn, người này đến giọng nói cũng thật lạnh lùng.
Long Huyền miễn cưỡng xốc lại tinh thần, xem nốt bức mật thư, khi đọc thấy Yến Nhi luôn ở cạnh La Duy rong hoàng cung Bắc Yến, lại vội vàng nhìn bên ngoài hô to:“Đưa người vào đây!”
Phúc Vận lại vội vàng đưa Yến Nhi vào thư phòng.
“Ngươi đi ra ngoài.” Long Huyền nói với Phúc Vận.
Phúc Vận đành lui ra ngoài.
Yến Nhi hơi lui về phía sau, nó tuyệt đối không muốn ở một mình với nhị hoàng tử Đại Chu.
“Khi ngươi còn ở Bắc Yến…” Long Huyền hỏi Yến Nhi:“Vẫn luôn ở bên cạnh La Duy?”
Yến Nhi đứng ở nơi đó, đầu cũng không dám ngẩng lên.
“Ngươi đừng sợ.” Long Huyền thế này mới nói chậm lại, hỏi Yến Nhi:“Xét vai vế ngươi còn phải gọi ta một tiếng biểu cữu cữu (cậu họ), mẫu thân ngươi chưa từng nhắc đến ta với ngươi sao?”
Yến Nhi lắc đầu, nó chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313375/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.