“Ai?!” Một đội nha dịch tuần tra ban đêm ngăn trước mặt ba người La Duy.
“Chờ ta một chút.” Vệ Lam nhỏ giọng nói với La Duy, rồi lập tức đặt La Duy ở một chỗ có mái che nắng bên đường.
“Các ngươi là ai?” Thủ lĩnh cao giọng hỏi Vệ Lam:“Đêm hôm khuya khoắt, các ngươi định đi đâu?”
La Duy che mắt Yến Nhi, nhỏ giọng nói:“Đừng nhìn.”
“Ngươi định làm gì?!” Bọn nha dịch tức giận gào lên.
La Duy nhìn Vệ Lam giết người, tuy rằng không mạnh mẽ như Mạc Hoàn Tang, nhưng cũng không để ai thoát khỏi kiếm của hắn.
“Vương gia ca ca?” Yến Nhi nghe bên tai có tiếng binh khí chạm vào nhau, tiếng vật nặng ngã xuống đất, sợ tới mức nép vào lòng La Duy.
“Không nhìn thấy sẽ không sợ.” La Duy nhẹ giọng an ủi Yến Nhi,“Không sợ, có ta ở đây rồi.”
Đến khi những âm thanh khiến người ta sợ hãi không còn vang lên nữa, bàn tay che mắt mình cũng bỏ xuống, Yến Nhi mở mắt nhìn, chỉ thấy toàn là thi thể, máu hòa với nước mưa chảy thành sông. Yến Nhi “A” một tiếng, lại trốn vào lòng La Duy.
“Công tử.” Vệ Lam tra kiếm vào vỏ, đi tới trước mặt La Duy.
“Được rồi, Yến Nhi.” La Duy còn bận an ủi Yến Nhi đang nép trong lòng mình không chịu rời ra.
“Chúng ta phải đưa nó đi cùng sao?” Vệ Lam hỏi La Duy.
La Duy khẽ đẩy Yến Nhi ra khỏi người mình, hỏi Yến Nhi:“Mẫu thân ngươi có từng nói với ngươi, là khi ra khỏi cung thì phải đi tìm ai không?”
Yến Nhi nhìn La Duy, cắn môi.
“Nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313357/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.