La Duy đến Hộ bộ, vừa mới bước vào cửa nha môn Hộ bộ, đã cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình rất khác thường. La Duy nhìn lại trên người mình, rồi sờ sờ mặt mình, có lẽ qua một đêm không ngủ, sắc mặt y khó coi lắm.“Trên người ta có cái gì kỳ lạ sao?” La Duy hỏi bọn quan viên Hộ bộ.
“Không, không có!!!” Quan viên Hộ bộ bị La Duy hỏi, vội vàng cười ha ha đáp.
La Duy không nghĩ nhiều, giao hết công văn cho Hộ bộ, đến khi bàn giao xong cũng là giữa trưa. La Duy vốn định ăn cơm trưa ngay tại Hộ bộ, sau đó lại về cung. Y chưa kịp phân phó, đã thấy Vệ Lam vội vàng đi đến.
“Công tử!” Trước mặt người ngoài, Vệ Lam vẫn hành lễ với La Duy.
“Sao ngươi lại tới đây?” La Duy nhìn thấy Vệ Lam thì thật cao hứng, đứng dậy hỏi:“Đến thăm ta à?”
Vệ Lam nhìn bọn quan viên trong phòng.
“Hầu gia.” Bọn quan viên đều lần lượt đứng dậy nói với La Duy:“Hạ quan cáo lui trước.”
“Mọi người đi ăn cơm đi.” La Duy cười nói với mọi người.
Bọn quan viên đều lui ra ngoài, chỉ để lại La Duy và Vệ Lam.
“Làm sao vậy?” La Duy chờ mọi người ra ngoài hết, nhìn Vệ Lam, lúc này mới phát hiện sắc mặt Vệ Lam rất kém, vội hỏi:“Ngươi không thoải mái?” Rồi đưa tay sờ trán Vệ Lam.
Vệ Lam giữ tay La Duy, nói:“Công tử hồi phủ đi, tướng gia ở trong phủ chờ ngươi.”
“Cha ta tìm ta? Sao người lại ở trong phủ lúc này?” La Duy hỏi.
Vệ Lam nhìn quanh đại đường Hộ bộ:“Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313292/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.