Chùa Hộ Quốc không cho khách hành hương vào thắp hương, khách hành hương muốn dâng hương, chỉ có thể quỳ trước cửa lớn của chùa mà dập đầu, cho nên mỗi ngày chùa Hộ Quốc đều có một cảnh, đấy là đám người bái Phật phía bên ngoài.
Khi La Duy đi vào chùa Hộ Quốc, cửa chùa theo thường lệ vẫn đóng chặt.
Vệ Lam tiến lên gõ cửa, một lúc sau, một tiểu sa di mới mở cửa sổ nhỏ, nhìn Vệ Lam, hỏi: “Ngươi tìm ai? Nếu dâng hương thì dâng ở bên ngoài.”
“Ta là La Duy, La Vân Khởi.” La Duy đi tới phía sau Vệ Lam, nói với tiểu sa di: “Muốn cầu kiến quốc sư Phất Y, xin tiểu sư phó đi bẩm báo một tiếng.”
Tiểu sa di nhìn nhìn La Duy: “Xin La thí chủ chờ một lát.” Nói rồi đóng cửa sổ nhỏ lại.
“Công tử lạnh không?” Vệ Lam đứng đầu gió, che chắn phía sau La Duy: “Có cần lên kiệu chờ không?” Hắn hỏi La Duy.
La Duy còn chưa kịp trả lời, liền nghe một phụ nhân phía sau hỏi y: “Có phải là La tam công tử?”
La Duy quay đầu nhìn, phụ nhân gọi tên y là Lý hầu phu nhân: “Lý phu nhân.” La Duy trên mặt treo vẻ tươi cười, hành lễ với Lý hầu phu nhân, nói: “Vân Khởi kiến quá Lý phu nhân.”
“Tam công tử cũng đến bái Phật?” Lý phu nhân cười hỏi, hôm nay bà tới để cầu phúc cho Thập hoàng tử mới sinh, sau này phú quý của Thường Hoài Lý thị đều nhờ tiểu hoàng tử, không đến bái Phật một lần, Lý hầu phu nhân không thể tâm an.
“Vân Khởi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313184/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.