Thiên lao thượng đô.
La Tri Thu cùng Liễu Song Sĩ ngồi đối diện nhau uống rượu.
“Ngươi vẫn nhớ ta thích rượu hoa quế.” Liễu Song Sĩ nhìn La Tri Thu thở dài.
La Tri Thu cười khổ.
Hai người này tranh đấu hơn nửa cuộc đời, ai có thể ngờ bọn họ Mạnh không rời Tiêu, Tiêu không rời Mạnh(*),vốn là bằng hữu?
(*) Mạnh Lương và Tiêu tán là hai người bạn rất thân trong Dương gia tướng diễn nghĩa của Hùng Đại Mộc
“Nếu như không phải ta sắp bị xử tử…” Liễu Song Sĩ nói: “Chúng ta cũng sẽ không có cơ hội cùng uống rượu thế này.”
La Tri Thu nói: “Là ngươi tự tìm đường chết, đừng trách ta.”
“Ngươi?” Liễu Song Sĩ cười nhẹ: “Việc này có quan hệ gì với ngươi? Là La tam công tử phải không?”
La Tri Thu nói: “Ngươi cứ nhất định cho là tại nó?”
Liễu Song Sĩ nói: “Chuyện âm độc như vậy La Tri Thu sẽ không làm, ngươi sẽ ngăn lại trước khi sự việc phát sinh, sẽ không tương kế tựu kế, trơ mắt nhìn biên quan rơi vào cảnh chiến tranh, sinh linh lại một phen kiếp nạn.”
La Tri Thu uống rượu hoa quế trong chén, không nói lời nào.
Liễu Song Sĩ cười rộ lên: “Thấy chưa, ta hiểu rất rõ ngươi mà, cho nên ngươi vĩnh viễn cũng đấu không lại ta.”
La Tri Thu nói: “Nhưng ngươi sắp bị xử tử, mà ta thì sẽ tiếp tục sống.”
Liễu Song Sĩ ăn một miếng thức ăn, vị rất ngon: “La Duy không sai, thịnh nhờ quyền thần, loạn thế kiêu hùng.”
“Con cháu La gia ta không phải kẻ kiêu hùng.” La Tri Thu không đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313159/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.