“Hoa hồng là cấm dược trong cung, sao ngươi lại ban thứ này cho hoàng hậu?” Thái Hậu sau khi phục hồi tinh thần liền hỏi Hưng Võ đế.
“Mẫu hậu cũng biết hoa này có thể dưỡng nhan.” Hưng Võ đế nói.
Thái Hậu nói: “Quy củ trong cung, chỉ vì một câu ‘dưỡng nhan’ của ngươi liền phá hỏng?”
Hưng Võ đế nhìn Thái Hậu, “Mẫu hậu, hoàng hậu là chủ hậu cung, người đối xử với nàng như ban nãy cũng là theo quy củ? Nàng là hoàng hậu của trẫm, là mẫu nghi thiên hạ, mẫu hậu muốn khiến trẫm xấu hổ sao?”
Thái Hậu rốt cuộc ngồi không yên, đứng dậy nhìn Hưng Võ đế cười lạnh, “Hóa ra là ai gia ngay cả con dâu mình cũng không thể dạy!”
“Hoàng hậu có sai, tự trẫm sẽ quở trách, có lien quan gì đến mẫu hậu đâu?” Hưng Võ đế cũng nhìn Thái Hậu cười lạnh.
“Ngươi!” Thái Hậu mặt đỏ lên, chỉ vào Hưng Võ đế nói không ra lời.
“Còn các ngươi!” Hưng Võ đế nhìn các phi tử trong điện, “Hoàng hậu quỳ, các ngươi lại đứng, đây là quy củ gì?!”
Tất cả phi tần sợ tới mức đồng loạt quỳ rạp xuống đất.
“Về hết cho trẫm!” Hưng Võ đế tức giận nói: “Tất cả quỳ một đêm!”
Chúng tần phi câm như hến, lui hết ra ngoài. Hưng Võ đế đối với các nàng chưa từng dịu dàng, nhưng tức giận như vậy cũng chưa từng.
Hưng Võ đế lại nhìn Liễu phi quỳ rạp dưới đất, vẻ mặt hòa hoãn một chút, nói: “Thân thể nàng không tốt, sau khi trở về hãy nghỉ ngơi đi. Nàng và hoàng hậu tỷ muội tình thâm, trẫm rất vui.”
“Thần… thần thiếp tuân chỉ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/1313082/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.