La Tri Thu nhìn hai tờ giấy La Tắc đưa cho mình, thần sắc không biến đổi nhiều, chỉ nhìn La Trung quỳ trước mặt mà kinh ngạc. Tại sao lại là lão? La Tri Thu hỏi chính mình, La Trung cùng ông lớn lên, luôn theo sát bên cạnh, là người biết khuôn phép, nhiều năm qua cơ hồ không phạm sai lầm, một người như vậy sao có thể phản bội? “Trong phủ đêm trước có ba người khách, nghe giọng nói có lẽ là người Úc Châu.” Tin tức này là La Trung truyền ra đêm nay. “Vì sao ngươi phải làm như vậy?” La Tri Thu hỏi La Trung. La Trung không nói một lời, mặc kệ La Tri Thu hỏi lão cái gì, lão cũng chỉ cúi đầu không nói. La Duy lạnh lùng nhìn La Trung, y cũng từng nghĩ người này đến chết vẫn trung thành với Tướng phủ, lại không ngờ rằng ngày đó La phủ bị xét nhà, y tận mắt thấy La Trung dẫn quan binh đi khám xét, phơi bày mọi mật thất trong Tướng phủ. Người này từ mười năm trước đã trở thành mật thám của Long Huyền, là tai mắt của Long Huyền tại Tướng phủ. Sống lại kiếp này, La Duy sao có thể để một nhân vật như thế này tồn tại? “Phụ thân!” La Tắc càng nghĩ càng giận, hắn nghĩ như thế nào cũng không hiểu La gia đã đắc tội với người này ở đâu, khiến cho lão có lòng phản chủ?! “Kẻ này thật cứng đầu, có hỏi thế nào cũng không mở miệng!” La Duy cầm ra một danh sách, nói với La Tri Thu: “Phụ thân hãy dựa vào danh sách này để bắt người đi ạ.” “Đây là cái gì?” Ánh mắt La Tri Thu lướt nhanh qua tờ giấy. La Duy nói: “Đều là mấy người ăn cây táo, rào cây sung.” La Tắc lại kinh hãi, trừ La Trung, trong phủ còn có nội gian sao? La Tri Thu hạ lệnh bắt người, cũng không hỏi nhiều. La Tri Thu biết La Duy có thể vạch mặt La Trung, có thể thấy y đã biết thêm không ít nội gian trong phủ, lúc này nghe lời La Duy chắc chắn không sai. “Trung thúc.” La Duy lại xoay người nói với La Trung đang quỳ dưới đất: “Ngươi nhìn những cái tên trong đây đi, xem ta có nói bậy hay không?” La Trung lúc này ngẩng đầu nhìn La Duy, lão vẫn nghĩ La Duy là bao cỏ, không ngờ người này đã tận lực ngụy trang. “Trung thúc.” La Duy cười, nhưng không còn vẻ kiêu ngạo ương ngạnh ngày xưa, mà càng thêm âm lãnh, “Đừng nhìn ta như vậy, chẳng lẽ ngươi thật sự nghĩ ta hạ mình làm con chó bên người nhị hoàng tử, chỉ là để làm hắn vui vẻ sao? Nói thật, tìm ra các ngươi thật không dễ dàng, khiến ta hao phí rất nhiều khí lực, cũng mất tận mấy năm.” Kiếp trước La Duy nào có loại đầu óc này, tất cả đều là Long Huyền vì muốn y nhận ra y có bao nhiêu ngu xuẩn, đem tất cả kể lại cho La Duy. La Duy nhớ rõ, kiếp trước La Trung sau này vinh hoa phú quý ra sao, lấy tư thái chủ nhân đứng trước mặt y, kể hết đủ loại chuyện trong Tướng phủ cho y biết. Mười một kẻ nội gian đều bị bắt tới. “Trung thúc, nhìn xem bằng hữu của ngươi có phải đều đang ở chỗ này hay không?” La Duy nói với La Trung. La Trung nhìn nhìn, sau đó nhắm mắt lại, lão biết nhiều năm toan tính khổ tâm của nhị điện hạ Long Huyền cùng Hữu tướng Liễu Song Sĩ đã hoàn toàn sụp đổ, vừa đủ mười một người, một cũng không thiếu, một cũng không sai. La Tri Thu bắt gặp thần sắc của La Trung, liền biết La Duy không bắt sai người. Tiếng kêu oan âm vang một quãng, bọn họ không giống La Trung lập tức hiện hình, trước khi chết phải giãy dụa một phen. “Phụ thân.” La Duy nói với La Tri Thu: “Chuyện thế này thà rằng sai sót, chứ không thể bỏ qua.” La Tri Thu nói: “Vậy ngươi nói xem làm sao ngươi lại phát hiện bọn họ?” La Duy đương nhiên nói được rõ ràng, những người này có ai không từng ở trước mặt y khoe chiến tích? Nói một hồi, những tiếng kêu oan tắt hẳn, những chuyện ngấm ngầm kia, vị tam công tử nàykể lại rành mạch như đã tận mắt chứng kiến vậy. “Bọn họ vì cái gì mà làm như vậy?!” La Tắc nhìn về phía La Duy hét to. La Duy không để ý đến La Tắc, nói: “Nhị ca tức giận làm gì, bọn họ không muốn cả đời làm nô, có kẻ cho bọn họ cơ hội trở thành người thượng lưu, có thể nửa đời vinh hoa phú quý, bọn họ đương nhiên sẽ không chối từ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]