Lâm Dịch ngủ trên sofa cả một đêm, đến sáng sớm hôm sau tỉnh lại cũng không cảm thấy mệt, duỗi người ngồi dậy, má Ngô chạy tới thu dọn, “Thiếu gia đêm qua ngủ có ngon không? Lão phu nhân thấy cậu ngủ say nên không cho người gọi cậu.”
Lâm Dịch ừm một tiếng, vẫn còn hơi mơ màng, “Má Ngô, bà ngoại cháu đâu?”
“Phu nhân sáng sớm đã dậy đi tản bộ cùng Bì Bì.” Má Ngô mặt mũi hiền lành lúc nói chuyện còn kèm theo âm cười, tang chồng từ lúc còn trẻ, không có con cái, đã phục vụ cho Dịch gia hơn 20 năm rồi, Dịch gia cũng đã sớm coi bà là người nhà.
Lâm Dịch nhớ tới con chó SharPei gọi là Bì Bì kia, trong mắt hiện lên chút ghét bỏ, con chó đó rất kiêu ngạo, tính khí còn không tốt, thấy cậu liền nhào lên cắn.
Chờ bà ngoại của cậu trở về Lâm Dịch mới biết bản thân sai rồi, trước khi sống lại, lúc cậu thấy Bì Bì thì nó đã trưởng thành rồi, hơn nữa không quen thuộc với cậu, nên tất nhiên phải tấn công “người xa lạ” đã xâm nhập vào nhà của mình. Nhưng giờ Bì Bì chỉ mới được 4 tháng, có một khuôn mặt bà già, da thịt cả người chất đống hệt như vỏ ruột xe Michelin thấy trên quảng cáo, đôi mắt to đen bóng tò mò nhìn Lâm dịch, nhìn rất đáng yêu.
Có lẽ bởi vì ký ức không tốt của đời trước, chẳng hiểu sao Lâm Dịch lại không thích nổi con SharPei này, Bì Bì quan sát Lâm Dịch một lượt, thấy đối phương không thích mình, khoan hồng độ lượng không tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mot-to-giay-ket-hon/202055/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.