*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Tưởng Chấn Vũ bị thương có chút nghiêm trọng, hơn nữa không được xử lý kịp thời, lúc đưa đến phòng y tế cổ chân đã muốn sưng lên một khối rõ to, bác sĩ lấy một túi chườm nước đá nhỏ phủ lên, căn dặn: “Trong vài ngày này chân không được dùng sức, về nhà phải tiếp tục chườm nước đá, biết không?” 
Dịch Tiểu Lâu đứng ở bên cạnh Tưởng Chấn Vũ, nghe bác sĩ dặn xong âm thầm gật đầu, trên mặt lại không có biểu cảm gì. 
Tạm biệt bác sĩ, Tưởng Chấn Vũ gọi điện nói cha Tưởng đến đây đón hắn, vì là hàng xóm, Dịch Tiểu Lâu cũng ngồi nhờ xe. 
“Chân sao lại thế này? Đánh nhau với người ta?” 
“Không phải, chỉ là lúc thi đấu trong rừng không cẩn thận thôi.” 
“Người ta nói ăn gì bổ nấy, hay cha bảo ba Bạch của con mua ít giò heo cho con tẩm bổ?” Cha Tưởng làm như thật, lấy di động ra chuẩn bị quay số. 
“Lão cha, cha muốn điện thoại cho ba Bạch thì cứ việc nói thẳng, đừng cứ lấy con làm cớ thêm nữa.” Lớn như vậy rồi, còn không thành thật, làm như ba Bạch không biết không bằng. 
“Nói cái gì vậy? lão cha của con là loại người như vậy sao? Cha đây là quan tâm con.” Cha Tưởng chột dạ buông di động, ánh mắt liếc phải liếc trái. 
“Cha Tưởng chính là loại người này.” Bạch Trì tuy rằng vẫn nể mặt ba Bạch như trước nhưng vẫn không khách khí châm chọc cha Tưởng. 
“Quả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-vo-ve-nha-choi/210129/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.