*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay lúc trận đấu sắp bắt đầu, Đoàn Dự Thanh đột nhiên xuất hiện, Mary theo sau như trước, Tưởng Chấn Vũ đột nhiên có dự cảm không tốt.
Đoàn Dự Thanh hì hì cười nói: “Nếu đã là trận đấu, chỉ chạy bộ không phải rất không thú vị sao? Hay là nghe đề nghị của thầy một chút rồi các trò hãy quyết định lại xem nên so cái gì?”
Trần Hạo diện vô biểu tình nhìn vào mắt Đoàn Dự Thanh, ánh mắt toát ra ngụ ý: Cậu lại muốn đùa cái gì.
Đoàn Dự Thanh hừ một tiếng, không để ý tới Trần Hạo, dám tịch thu kẹo của y, không thèm để ý đến hắn, y theo thói quen nhếch cặp kính đen trên mũi “Chúng ta đến rừng rậm chơi chiến đấu đi, bốn người một tổ, mỗi tổ có một pháo hiệu, một bộ bản đồ cộng thêm dao điện, các trò đi vào rừng rậm tìm mao cầu thú, đội nào mang mao cầu thú về trước tính là thắng, đương nhiên, trận đấu này có hạn chế thời gian, với thời gian một giờ, quá một tiếng, mặc kệ các trò có tìm được mao cầu thú hay không, đều phải trở về biết không?”
“Lúc các trò gặp nguy hiểm thì đốt pháo hiệu, chúng tôi sẽ nghĩ cách cứu viện các trò, như vậy các trò có ai muốn rời khỏi trận đấu hoặc là còn có ai không đủ sức tham gia trận đấu không?” Trần Hạo dù sao cũng là người cùng Đoàn Dự Thanh chung sống đã lâu, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-mang-vo-ve-nha-choi/210128/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.