Tới giữa trưa, ánh mặt trời sáng chói, một thân ảnh cao lớn anh tuấn bồi hồi trước cửa lều trại.....
Từ từ == Một màn này có phải có chút quen thuộc?
Hiện giờ A Từ thay đổi vị trí với A Trác thành người đưa cơm trưa, sâu sắc lĩnh ngộ buồn bực của đại ca vào ngày đó.
Nguyên bản bởi vì đêm hôm trước cả bộ tộc cuồng hoan, ngày thứ hai tất cả mọi người trong tộc đều dậy muộn, hắn cũng là bị Nạp Mộc a cha nhéo lỗ tai gọi dậy.
Sao có thể mới ngày đầu tiên đã phạm sai lầm như vậy, gả cho người ta lại không chịu dậy chuẩn bị cơm canh mà nằm ườn ra ngủ còn ra thể thống gì nữa! Đi! Thời điểm đưa cơm thuận tiện kêu A Trác dậy cho ta!
A Từ bất đắc dĩ đứng lên làm cơm, a cha một bên giúp hắn nhào bánh mặt một bên nhắc tới một đống lớn những quy củ ngày sau, hắn cố gắng kiềm chế cơn mệt mỏi để không ngáp cái nào, cuối cùng một chữ cũng không nghe vào.
Nguyên bản làm tốt cơm trưa, hắn muốn giao cho A Loạn đưa đi, không nghĩ tới A Loạn bởi vì tối hôm qua uống nhiều quá mức, hôm nay bị Đa Triết a cha nhéo lỗ tai mắng không dứt. Đành tự mình mang tới lều trại bên này, lại không biết nên đánh thức người đang ngủ như thế nào.
Yên lặng thở dài, A Từ nghiêng tai lắng nghe động tĩnh trong lều, thời điểm hắn mới vừa tới liền mơ hồ nghe được tiếng thở dốc. Chỉ đành nuốt xuống tiếng kêu đã đến bên miệng, cọ sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-man-phu-lang/1215488/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.