Dưới sự can thiệp của Dụ Phi, A Trác cùng A Từ miễn cưỡng tránh thoát được một kiếp, không bị các ca nhân ồn ào chuốc say đến không biết trời trăng. Mà bên kia A Loạn cùng Thụ liều mạng uống rượu cũng lắc lư đi lại đây.
“Thụ đâu?”
“Kia chứ đâu, các ngươi mau đưa hắn.... Cõng trở về đi ha ha.” A Loạn chỉ về phía sau, Thụ ngã chỏng vó nằm trên mặt đất, khuôn mặt bị rượu hun đến đỏ bừng trở nên mơ màng, miệng còn ồn ào: “Nháo động phòng.....”
“Thụ a, ngươi rất mất mặt.” Các ca nhân vây xem bên cạnh rất không nghĩa khí mà ghét bỏ nói.
“Vừa rồi còn nói có thể một mình chuốc say A Loạn, không cần chúng ta hỗ trợ.”
“Nghỉ ngơi đi, nhiều năm như vậy mà hắn vẫn không thắng được A Loạn.....”
“Tất nhiên! Hắn có thể thắng ta, trừ phi là thần linh giúp đỡ!” A Loạn cười đến vui vẻ, tuy rằng hắn cũng say không nhẹ, nhưng bên ngoài vẫn mạnh miệng: “Đã nói ngươi uống không bằng gia còn không tin....”
Nhìn hắn cười đến bước chân bất ổn, Dụ Phi nhanh chóng thò tay ra sau lưng đỡ lấy hắn.
“Ha ha, buồn cười chết mất, nguyên lai hắn khi say sẽ thành như vậy.....”
A Loạn nguyên bản im lặng dựa vào Dụ Phi nhíu nhíu mày, như là một chút tỉnh táo còn lại đều đặt vào ánh mắt lộ ra hung quang mà trừng bọn họ: “Cút!”
“Vẫn là như vậy.....”
A Từ mỉm cười, hơi có chút ý vị thâm trường mà chậm chạp nói: “A Loạn sau khi say, đối với người không quen càng hung dữ nga.”
“Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-man-phu-lang/1215487/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.