So với Lục Ninh, Lục Viễn hiển nhiên càng tức giận, ánh mắt nhìn Chung Du Bạch cũng mang theo chút không tốt.
Chung Du Bạch lại ung dung nói: “Chúng ta lại không cần nói quy củ giống chính đạo, cậu sợ cái gì!”
Lục Viễn ngưng một chút, sau đó giống như có chút đăm chiêu.
Kỳ thật, chỉ cần không quá mức, quả thật vẫn là có thể làm vài việc ……
“Chúng ta mang theo người thường xông vào Ngọc Anh môn?” Lục Viễn bỗng nhiên nói.
Chung Du Bạch khẽ cười,“Không hẳn không thể a, bao nhiêu hảo ngoạn không phải sao?”
Lục Ninh: “……” Y bỗng nhiên có loại…… dự cảm thực vi diệu, sâu sắc muốn vì chư vị Ngọc Anh môn thắp cây nến.
Kỳ thật, từ ở Nhật Bản làm sao đối phó Tôn Lập Ngôn là có thể nhìn ra, kỳ thật tính cách Chung Du Bạch là — e sợ cho thiên hạ bất loạn, liền sợ sự tình không nháo lớn?
Lục Ninh nhìn khuôn mặt thanh tú văn nhã của Chung Du Bạch kia, nhất thời cảm thấy bi ai cho người đắc tội.
Xem ra vị này rất có tiềm chất thần kinh, lớn mật lớn mật đến không tương xứng với bề ngoài của hắn.
“Sơn môn của Ngọc Anh môn ở trong này?” Lục Ninh hỏi, nói thật y còn rất hiếu kì, được rồi, y là gặp qua vài người tu chân kia, thế nhưng đối với “tu chân” vẫn là không có bao nhiêu khái niệm, chủ yếu là những người này…… Nhìn hoàn toàn không giống như là người tu chân được rồi? Sơn môn của môn phái tu chân, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ma-quy-cu-tinh/2855322/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.